CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 203

tạo cho họ một thứ gì cực kỳ khủng khiếp để quét sạch trái đất một lần
cho xong.”

Bizien gật đầu, “Tuyệt. Nhưng lúc đó hãy báo cho tôi biết để tôi

tránh đi nơi khác kịp thời nhé!”

“Nói chung, tôi có khả năng trở thành bất cứ cái gì. Hitler hay

Albert Schweitzer? Hay Thập tự quân? Tôi là tất cả mọi thứ ấy!”

Cặp mắt nhỏ, lạnh của Bizien từ từ ngước lên khỏi ly rượu đang

cầm trong tay và gặp cái nhìn sôi nổi của Cohn.

“Thập tự quân tổ chức kém quá”, ông ta nói, giọng nghiêm khắc.
Cohn không biết nhà doanh nghiệp vĩ đại này thận trọng thay đổi

đề tài hay ông ta thật sự tỏ ra tiếc rằng mình không có mặt tại chỗ vào
thời ấy để tổ chức đám thập tự quân nữa.

Cohn đáp xe buýt về Povaavia, nhưng chạy qua luôn nơi đó và

leo xuống một dải cát và san hô trải dài qua trước ngôi nhà của Bengt
Danielsson. Đây là nơi trước kia Gauguin thường tá túc ở Tahiti, nên
Cohn thường đến thăm đều đặn. Một ngọn gió thổi nhẹ, vừa đủ kéo
các cây dừa ra khỏi giấc ngủ say, làm cho bóng các tàn lá chập chờn
trên cát, trông thật dịu mắt. Các ngư dân vẫn ngồi bất động trong
thuyền độc mộc, trông như chính họ bị nhốt trong một mẻ lưới ánh
sáng do một quyền năng vô biên nào đó quăng xuống úp chụp cả đại
dương và bầu trời. Sóng vẫn duỗi mình trên bờ đá san hô, và các chú
còng màu xám khổng lồ chạy tíu tít rồi lặn khuất vào trong lỗ, các trái
tim nhỏ bé của chúng đập liên hồi vì một nỗi sợ hãi lớn lao.

Khi đi ngang qua một chiếc thuyền hư nằm trên cạn, Cohn gặp

một cặp đang làm tình với nhau. Người đàn ông là một nghị sĩ thuộc
Đảng Lao động Anh, hiện đang đến thăm Tahiti dưới danh nghĩa của
Tổ chức Y tế Thế giới, còn cô Vahine thì là con gái của một nhà buôn
trái cây lớn nhất ở Papeete.

Cohn ngừng lại, cắn một điếu xì gà, chăm chú quan sát cảnh

tượng bằng cặp mắt nhà nghề, hỏi, “Thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.