CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 50

“Nếu như tôi có thể giúp ích gì ông bên nhà...” Ông Chaffee lập

lại y như một cái máy, mồ hôi tươm trên trán.

“Không có gì đâu”, Cohn nói, “Ơ, có một điều này...” Giọng chùn

xuống, y thở dài, “tôi sợ như thế này thì quá lãng mạn, nhưng... nhưng
ông hãy gởi cho tôi một nắm đất quê nhà, qua khách sạn này. Tôi sẽ
mang nắm đất luôn bên mình. Tôi biết điều này thật kỳ cục, nhưng mà
tôi xa nhà lâu quá rồi. Ơ... ơ người mẹ tội nghiệp của tôi, thôi...”

Người đàn bà lớn tuổi bật khóc. Lão quản lý xuất hiện tức khắc,

quan sát Cohn như người ta thăm dò một trái bom.

“Ông Cohn, chúng tôi đã yêu cầu ông đừng làm phiền khách.”
Jim Chaffee, ở Des Moines, trừng mắt nhìn lão, nghiêm nghị

“Hãy để ông ta yên.”

Rồi ông ta quay lại nhìn Cohn và tuyệt vọng tìm kiếm một lời để

an ủi y, một lời lạc quan, một lời thật sự mang chất Mỹ.

Cuối cùng ông nói: “Ông hãy liên hệ với ông lãnh sự của chúng

ta ở đây. Liên hệ với ông ta thường xuyên nhé. Tôi chắc chắn ông ấy
giúp ích được nhiều cho ông đấy.”

Mặt lão quản lý Mataoa thộn ra vì ngạc nhiên. Hai người phụ nữ

đứng tuổi kia bật khóc, Cohn thì đưa tay chùi mắt, trong khi Jim
Chaffee sụt sịt chùi mũi bằng chiếc khăn tay. Quá xúc động, y giang
rộng dôi tay định ôm cái ông người Mỹ tốt bụng vào lòng khiến
Chaffee xanh mặt, nhảy lùi lại mấy bước. Cohn nhặt tờ Time trên bàn
lên đưa cho người đồng hương.

“Ông quên tờ tạp chí...”
Cả ba lùi lại, tụm vào nhau thành một khối phòng thủ, hãi hùng

trước cái ý tưởng phải chạm tay vào tờ báo đầy vi trùng cùi kia.

“Không sao, không sao. Cứ giữ lấy, giữ lấy...”
Jim Chaffee hơi vẫy tay chào y, rồi thúc hai người phụ nữ rút lui

nhanh nhanh về phòng khách sạn. Cohn đứng yên, hình dung ba người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.