CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 64

đến thăm cho bằng được” do công ty du lịch ấn hành, nghĩa là gã
chẳng hề kiếm chác gì được từ du khách cả. Dân làng thì tử tế, vẫn
cung cấp cho Tiki của mình cá và trái cây để đủ sống qua ngày. Dầu
vậy Le Goff vẫn mơ màng đến vinh quang trong tương lai.

“Tôi muốn thiết lập một cơ sở vững chắc hơn”, gã vừa nhận điếu

xì gà Cohn đưa, vừa nói, “Tôi muốn dân ở đây xây cho tôi một thánh
đường.”

Cohn bật cười. Y chẳng hề tin một lời nào của Le Goff về cái

cuộc thập tự chinh của gã chống lại bom hạt nhân ở Pháp cả. Tất cả
những vết sơn xanh vàng đỏ trên người có lẽ chẳng qua là nhằm ngụy
trang cho khuôn mặt của một gã anh chị mà Cảnh sát quốc tế đã biết
quá rõ.

“Anh thấy ý kiến được không? Ai cũng phải cần đến cơ sở vật

chất cả. Sau này, khi họ thôi tin tưởng ở tôi, thì ít ra tôi cũng còn được
ngôi nhà thờ. Tôi tin vào bất động sản.”

Đứa bé khóc ré lên và Taimaha cười hãnh diện nhìn Cohn.
“Anh xem thằng bé đẹp không? Nó bắt đầu giống anh như hệt rồi

đó. Chị gái tôi cũng có một đứa con trai với một thủy thủ người Anh,
nhưng đâu có đẹp bằng thằng này.”

“Cô chắc chắn rằng tôi đã ngủ với cô rồi à?” Cohn hỏi. Y đưa tay

véo mũi đứa bé, thằng nhỏ đạp đạp chân.

Taimaha nói ngay: “Đó, nó nhận ra anh đó.”
Meeva tươi mặt, vẻ đồng tình.
Từ trên hàng cây Matave lá đỏ thắm, ngọn núi mà Gauguin đã vẽ

trong các bức họa lừng danh của mình, bao phủ một vẻ đẹp nhục cảm
phàm trần, có vẻ ít là một biểu lộ của thiên nhiên hơn là một sản phẩm
từ một cặp mắt người đang cố sức hình dung. Trong bối cảnh đó là gã
phiêu lưu tóc vàng trần truồng, khuôn mặt sơn vằn vện, có lẽ nhằm
che giấu dưới lớp sơn nét mặt của một tên Nazi hoặc một gã tội phạm
quốc tế bị săn đuổi; là người đàn ông mà tên không phải là Cohn, là
hai ả vahine chỉ là vahine; là đứa bé mà do một mầu nhiệm nào đó sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.