CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 65

trở thành một người đàn ông sau này, tất cả lặng im giữa đám hoa lá
sặc sỡ trong ánh chiều.

Rồi Taimaha hỏi, “Anh cho em ít tiền được không Cohn? René từ

ba ngày nay chẳng nhận được gì ngoại trừ mấy con cá ươn cả. Bác sĩ
thì bảo rằng em phải ăn thịt và tinh bột. Dẫu sao đây cũng là con anh
mà.”

Không đúng, nhưng Cohn vẫn thường xem mọi đứa bé là con y.

Y cho họ hai trăm franc và bảo Le Goff đáp xe buýt lên Papete gặp
Bizien ngay chiều nay, gấp.

Rồi Cohn và Meeva rời nơi đây. Chiều nhiệt đới buồn tênh phủ

lên họ.

•••

Ánh trăng thô viền bọc lấy cơn mưa rào xám nhạt, và đại dương

vẫn còn lóe lên những ánh sáng tàn tạ cuối cùng của cái mặt trời sưng
vù, đỏ ối. Khói từ một con heo quay bốc lên cao, phía trên một ngôi
làng khuất sau rặng dừa. Ngọn núi của Gauguin như vươn lên, đột
nhiên tiến sát lại gần như tựa vào người Cohn.

•••

Chiếc Citroen đen theo dõi họ suốt đường về Pouaavia, đến gần,

người tài xế tắt đèn, lái xe dọc con đường rợp bóng dừa ven bãi biển.
Mây vẫn đen kịt bao kín mặt trăng. Bóng dừa lờ mờ trên cát. Người
ngồi sau tay lái mặc chiếc áo “vét” trắng, cây thánh giá tổ bố đeo trước
ngực. Giữa hai lông mày điểm một chấm đỏ theo kiểu Ấn Độ. Người
Trung Hoa ngồi cạnh anh ta thì mập ú, mặt tròn vành vạnh, giống mặt
trăng hơn chính cái mặt trăng thật đang lơ lửng giữa đám mây trên kia.
Y cắn chặt điếu thuốc trên miệng trông như một cây sáp cắm vào ổ
bánh sinh nhật. Họ đậu xe xa xa nhà Cohn, ngồi yên lặng trong bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.