CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 96

Trong lúc đó tên cao cao lại đẩy lão một cú nữa, ra lệnh “Bước.”
“Đúng ra các ông không nên bắt tôi đi cùng các ông.” Chong bảo

hắn. “Ở đây mọi người đều biết tôi. Nếu người ta thấy tôi đi cùng với
các ông, tôi sẽ bị phiền phức khi người ta tìm thấy xác. Tôi chẳng có
ích gì cho các người ở đây cả.”

Lão vừa nói vừa cố tránh nhìn khối đá ba-dan trơ trụi đằng trước

mặt. Xa sau lớp đá là những hàng cây dày đặc, lá trắng xóa trông như
một bầy chim. Ngọn núi đá trơ trọi màu nâu như treo giữa một nền tím
vàng xanh của hoa lá còn bầu trời thì đập xuống mắt trần bằng một
màu xanh tàn nhẫn, man rợ.

•••

Meeva vẫn còn run rẩy khi Cohn ngẩng đầu lên và thấy một toán

du khách đi qua dưới hàng dừa. Công ty du lịch đưa họ đi thăm khắp
nơi bằng xe buýt, nhưng cũng chừa lại cho họ vài trăm bước đi bộ,
nhằm tạo cho du khách có cảm tưởng phiêu lưu và khám phá.

“Họ đến kìa. Chúng ta làm việc đi thôi.”
Thác nước chỉ cách vài chục bước. Chẳng có gì phải vội nhưng

Meeva đòi phải đi tắm cái đã. Không một ả Vahine nào lại cưỡng được
sức quyến rũ của nước. Cohn mặc lại quần, áo sơmi và mũ, vốn không
được sạch lắm vì hồi nãy y quăng bừa ra đất.

Meeva đứng, nước ngập đến háng. “Sao, chúng ta sẽ lại làm màn

gì đây?”

“Thì cái kiểu cổ điển ấy. Tôi đã đưa cô xem ảnh hàng trăm lần

rồi.”

“Em có phải mang Pareu không?”
“Dĩ nhiên rồi!”
Y ném cho cô ả chiếc Pareu đỏ có hoa trắng. Trong tranh của

Gauguin, chiếc Pareu màu trắng. Nhưng Bizien không muốn giống hệt
như trong tranh, như thế thì còn gì sáng tạo. Du khách sẽ như tình cờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.