CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 164

     

CHƯƠNG MƯỜI LĂM

Lydia từng bắt gặp cái nhìn này trong mắt đàn ông cả trăm lần.

Một nhu cầu. Một ham muốn. Một sự thèm khát.
Có khi là một sự thèm khát vô nghĩa. Có khi là một biểu hiện vụng về

của tình yêu.

Cô gái to béo này, với mái tóc xõa xượi, một gương mặt nổi đầy mụn ở

tuổi thiếu niên và bây giờ là một gương mặt rỗ, nghĩ rằng cô hầu như không
có gì để đem lại cho những người đàn ông. Nhưng cô cũng biết họ sẽ, ít
nhất trong vòng vài năm, đòi hỏi ở cô một điều và từ lâu cô đã đi đến kết
luận rằng muốn xoay xở được trên đời này cô sẽ phải lợi dụng cái sức mạnh
nhỏ bé mà cô có. Và bởi vậy mà giờ đây Lydia Johansson đang bước vào
một sân chơi rất quen thuộc.

Hai người lại ở trong cối xay, trong cái văn phòng tối om. Garrett đứng

nhìn xuống cô, da đầu gã dưới lớp tóc cắt cua lam nham óng ánh vì mồ hôi.
Có thể thấy cái ấy của gã dựng lên bên trong quần.

Ánh mắt gã lướt qua ngực cô, nơi bộ đồng phục ướt đẫm, nhìn xuyên

thấu được, bị bật cúc khi cô lao xuống cửa cống (hay gã giật nó ra khi chộp
lấy cô trên con đường mòn?), quai áo lót của cô bị đứt (hay gã đã dứt đứt?).

Lydia thận trọng dịch ra khỏi chỗ Garrett, nhăn mặt vì mắt cá chân bị

đau. Ngồi dựa lưng vào tường, hai chân giạng ra cô xem xét cái nhìn trong
mắt gã trai. Dâng lên nỗi ghê tởm tới mức lãnh cảm.

Tuy nhiên, Lydia vẫn nghĩ: Mình có nên để hắn làm không?
Garrett ít tuổi. Gã sẽ ngay lập tức đút vào và tất cả sẽ kết thúc. Có thể

sau đó gã sẽ lăn ra ngủ và Lydia có thể tìm thấy con dao của gã, cắt đứt
băng dính đang trói tay cô. Rồi đập cho gã bất tỉnh, trói gã lại.

Nhưng những ngón tay xương xẩu đỏ ửng, bộ mặt đầy các vết lằn kề bên

ngực cô, hơi thở gớm ghiếc và mùi thân thể hôi thối… Làm sao cô chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.