CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 197

“Vết lá khô, trông có vẻ thế. Lá thích hoặc lá sồi. Nếu tôi bắt buộc phải

phỏng đoán.”

Rhyme gật đầu. “Còn gì khác trong hộp không?”
“Không.”
Rhyme ngẩng nhìn các bảng chứng cứ trước. Ánh mắt anh dừng lại ở

chất camphene.

“Sachs, trong cối xay, có những cái đèn đốt cổ treo trên tường không?

Hoặc là đèn lồng?”

“Không”, Sachs trả lời. “Không có.”
“Em có chắc chắn không?”, Rhyme cộc cằn gặng. “Hay em hoàn toàn

không chú ý?”

Sachs khoanh tay trước ngực, nói giọng đều đều: “Sàn lát gạch hai mươi

lăm

[31]

màu nâu đỏ sẫm, tường là vách trát vữa. Một bức có dòng chữ

graffiti bằng sơn phun màu xanh da trời: “Josh và Brittany, yêu nhau mãi
mãi”, từ “love” (yêu) được viết thành L-U-V. Có một chiếc bàn kiểu
Shaker, bị nứt ở giữa và sơn màu đen, ba chai nước hiệu Deer Park, một
phong kẹo sôcôla nhân bơ lạc hiệu Reese’s, năm túi Doritos, hai túi khoai
tây chiên Cape Cod, sáu lon Pepsi, bốn lon Coke, tám phong bích quy bơ
lạc với phó mát hiệu Planters. Có hai cửa sổ. Một bịt ván. Một không bịt
ván thì chỉ còn một tấm kính lành lặn - các tấm khác đã bị đập vỡ - và tất cả
các quả đấm cửa, các chốt cài cửa sổ đều đã bị đánh cắp. Có các công tắc
điện kiểu cũ gắn trên tường. Và, phải, em chắc chắn rằng không có cái đèn
đốt cổ nào cả.”

“Ái chà, ông thua chị ấy rồi, Lincoln”, Ben vừa nói vừa cười to.
Về phe với Sachs, chàng thanh niên nhận được cái quắc mắt của Rhyme.

Nhà hình sự học lại đăm đăm nhìn bảng chứng cứ rồi lắc đầu, bảo Bell:
“Tôi xin lỗi, Jim, tôi chẳng thể nói được gì hơn ngoài việc cô gái có lẽ đang
bị giữ trong một ngôi nhà không cách xa biển nhưng - nếu những loài cây
thay lá mọc gần đó - nó không ở sát biển. Vì sồi và thích không có ở vùng
cát. Và đó là một ngôi nhà cổ - vì có đèn đốt bằng camphene. Từ thế kỷ
XIX. Tôi e rằng tôi chỉ nói được vậy thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.