CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 202

chịu đựng được ánh mắt van nài này một lát rồi phải nhìn đi chỗ khác.

“Chúng tôi có dấu vân tay của cậu trên chiếc xẻng đã giết chết Billy.”
“Chiếc xẻng? Cái đã giết chết Billy ấy à?”
“Phải.”
Garrett dường như hình dung lại việc đã xảy ra. “Tôi nhớ đã nhìn thấy

nó nằm dưới đất. Tôi nghĩ có lẽ là tôi đã cầm nó lên.”

“Tại sao?”
“Tôi không biết. Lúc ấy tôi không nghĩ gì cả. Tôi cảm thấy thật đáng sợ.

Khi nhìn thấy Billy nằm đó, nói chung, toàn máu là máu.”

“Ờ, cậu có biết ai đã giết Billy không?”
“Gã đàn ông này. Mary Beth bảo tôi rằng cô ấy, nói chung, đang thực

hiện một dự án cho nhà trường ở đó, bên bờ sông, và Billy dừng lại nói
chuyện với cô ấy. Rồi gã đàn ông này xuất hiện. Gã đã bám theo Billy và
bọn họ bắt đầu cãi vã và choảng nhau. Gã này chộp chiếc xẻng đập chết
Billy. Rồi tôi đến và gã bỏ chạy.”

“Cậu trông thấy hắn ta?”
“Vâng, thưa ông.”
“Bọn họ cãi vã về việc gì?”, Bell hoài nghi hỏi.
“Ma túy gì đó, Mary Beth nói vậy. Nghe như là Billy đang bán ma túy

cho lũ ôn con trong đội bóng bầu dục. Nói chung, các thứ thuốc chứa
steroid ấy hả?”

“Ái chà”, Jesse Corn vừa nói vừa gượng cười.
“Garrett”, Bell cất lời. “Billy không dây vào ma túy. Tôi biết cậu ta. Và

chúng tôi chưa bao giờ có báo cáo nào về chất steroid ở trường trung học.”

“Tôi hiểu rằng Billy Stail từng trêu chọc cậu rất nhiều”, Jesse Corn nói.

“Billy và một vài cậu khác trong đội bóng.”

Sachs nghĩ như thế này thật không nên - hai cảnh sát to lớn hợp sức với

nhau tấn công Garrett.

“Các cậu ấy đã giễu cợt cậu. Gọi cậu là Thằng Bọ. Cậu đã một lần đâm

Billy và Billy cùng với đám bạn đã nện cậu nhừ tử.”

“Tôi không nhớ nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.