CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 204

“Chà, Garrett, điều cậu nói có thể đã xảy ra”, Bell bình luận. “Nhưng

xem chừng chẳng ai nghĩ đó là sự thật được.”

“Billy đã chết! Tôi chỉ cầm chiếc xẻng lên xem. Việc đáng lẽ tôi không

nên làm. Nhưng tôi đã làm. Tất cả chỉ có như vậy thôi. Tôi biết Mary Beth
đang gặp nguy hiểm nên tôi đưa cô ấy đi cho an toàn.” Garrett nói điều này
với Sachs, đăm đăm nhìn cô bằng ánh mắt cầu khẩn.

“Chúng ta hãy quay lại chuyện Mary Beth”, Bell đề nghị. “Tại sao cô ấy

gặp nguy hiểm?”

“Vì cô ấy ở Bến tàu kênh Nước đen.” Garrett lại búng móng tay... Khác

với thói quen của mình, Sachs tự nhủ thầm. Mình chọc móng tay vào da
thịt, còn hắn thì búng móng tay vào nhau. Thói quen nào tệ hơn? Cô băn
khoăn tự hỏi. Thói quen của mình, cô đi đến kết luận, có hại hơn.

Garrett lại hướng cặp mắt ướt nhoèn, đỏ ké về phía Sachs.
Thôi đi! Tôi không thể chịu đựng được cái nhìn đó! Sachs nghĩ, đưa ánh

mắt qua chỗ khác.

“Thế Todd Wilkes? Thằng bé đã tự treo cổ ấy? Cậu đã đe dọa nó phải

không?”

“Không!”
“Tuần trước anh trai nó trông thấy cậu quát tháo nó.”
“Nó thả diêm đang cháy vào các tổ kiến. Như thế thật độc ác và đê tiện,

tôi bảo nó đừng làm như thế nữa.”

“Còn Lydia?”, Bell hỏi. “Tại sao cậu bắt cóc cô ấy.”
“Tôi cũng lo lắng cho cô ta.”
“Vì cô ấy ở Bến tàu kênh Nước đen?”
“Vâng.”
“Cậu định cưỡng hiếp cô ấy, phải không?”
“Không!” Garrett bắt đầu khóc. “Tôi không định làm hại cô ta. Hay bất

cứ ai! Và tôi không giết Billy! Tất cả mọi người đang cố gắng ép tôi nhận
đã làm những việc tôi không làm!”

Bell lôi lên một tờ khăn giấy hiệu Kleenex, đưa cho gã trai.
Cánh cửa bật mở tung, Mason Germain bước vào. Anh ta có lẽ là người

ngồi quan sát qua tấm gương một chiều và vẻ mặt anh ta thể hiện rõ ràng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.