CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 209

“Hoàn toàn bế tắc.”
Bell lẩm bẩm: “Cal, nếu anh biết được điều gì mà không nói với chúng

tôi, tôi đếch thèm quan tâm đến quyền trao đổi riêng tư giữa luật sư và thân
chủ...”

“Không, không, Jim, thật đấy. Cậu ta bảo cậu ta đang che chở cho cô

gái. Cậu ta bảo cô gái sung sướng được ở đó và các anh phải đi mà tìm
kiếm cái gã mặc quần yếm màu nâu vàng, sơ mi trắng.”

Bell nói: “Hắn thậm chí đã không cung cấp một sự mô tả rõ ràng và nếu

có chăng nữa thì ngày mai sự mô tả cũng sẽ thay đổi vì hắn chỉ đang bịa đặt
mà thôi.”

McGuire vuốt ngược mái tóc vốn dĩ đã được chải mượt ra đằng sau rồi.

Ông luật sư dùng keo Aqua Net, Sachs có thể nhận ra mùi. Ông công tố
viên dùng keo Brylcreem. “Cal, nghe này, đây là vấn đề của anh. Tôi đang
đề nghị anh những gì tôi có thể đề nghị. Anh giúp chúng tôi biết được nơi
đang giam giữ cô gái và tìm thấy cô ấy vẫn còn sống, tôi sẽ giảm các điểm
buộc tội. Nếu không, tôi sẽ đưa ra cho tòa án xét xử và sẽ buộc tội nặng.
Thằng nhãi không bao giờ được nhìn thấy cuộc đời bên ngoài nhà tù nữa.
Cả tôi lẫn anh đều biết điều đó.”

Một thoáng im lặng.
Fredericks nói: “Tôi nghĩ thế này.”
“Ờ.” McGuire hoài nghi đáp lại.
“Không, nghe này... Cách đây ít lâu tôi đã gặp một vụ ở Albermarle,

người phụ nữ đó khẳng định rằng con trai mình bỏ nhà đi. Nhưng chuyện
có vẻ đáng ngờ vực.”

“Vụ nhà William chứ gì?”, McGuire hỏi. “Cái bà da đen ấy?”
“Phải rồi.”
“Tôi đã nghe nói tới. Anh đại diện cho bà ta à?”, Bell hỏi.
“Phải. Bà ta kể với chúng tôi những câu chuyện khá kỳ quặc và có tiền

sử bệnh tâm thần. Tôi thuê một bác sĩ tâm lý từ Avery đến, hy vọng ông ta
có thể cho tôi kết luận rằng bà ta bị rối loạn thần kinh Ông ta tiến hành vài
bài trắc nghiệm. Lúc đang tiến hành một trong những bài trắc nghiệm đó thì
bà ta trở nên cởi mở và nói với chúng tôi về việc đã xảy ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.