CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 238

gã lại có thể bị người ta chú ý hơn. “Tao vẫn muốn tiền chia đôi hơn là chia
ba đấy.”

“Không, mày biết tao đâu muốn bàn lùi. Thế nào cũng được.” O’Sarian

lại đánh mắt sang ti vi. Gã chú mục vào một bộ phim và lắc đầu, giương to
mắt lên nhìn một nữ diễn viên.

“Hẵng khoan”, Tomel nói, ánh mắt hướng ra bên ngoài cửa sổ. “Xem

kìa.” Gã hất đầu chỉ ra bên ngoài.

Nữ cảnh sát tóc đỏ người New York, cái cô ả rút dao nhanh phát khiếp,

đang đi bộ ngược lên bên trên con phố, tay cầm một cuốn sách.

Tomel nhận xét “Cô em đẹp gái đấy. Tao có thể xài một chút được.”
Nhưng Culbeau nhớ ánh mắt lạnh lẽo của cô ả và mũi dao im phăng

phắc dưới cằm O’Sarian. Gã nói: “Không đáng để mày nhọc công.”

Tóc đỏ bước vào khu tạm giam.
O’Sarian cũng đang nhìn. “Chà, cô em đó khiến tình hình hơi xấu đi.”
Culbeau chậm rãi nói: “Không, không đâu. Harris, đỗ cái xe tải ở đằng

kia. Và vẫn để nổ máy.”

“Còn cô ta thì sao?”, Tomel hỏi.
Culbeau nói: “Tao có vô khối bình xịt hơi cay.”
Bên trong khu tạm giam, cảnh sát Nathan Groomer ngồi ngả người trên

chiếc ghế dựa ọp ẹp và gật đầu với Sachs.

Sự si mê của Jesse Corn đã khiến cô phát ngấy, nụ cười xã giao của

Nathan khiến cô cảm thấy thoải mái hơn. “Xin chào cô.”

“Anh là Nathan, đúng không?”
“Vâng.”
“Con chim mồi kia”, Sachs nhìn xuống bàn anh ta.
“Cái vật cũ kỹ này ấy à?”, Nathan nhún nhường hỏi.
“Nó là chim gì thế?”
“Vịt trời cái. Chừng một năm tuổi. Vịt. Không phải chim mồi.”
“Anh tự làm à?”
“Thú vui của tôi. Cũng còn mấy con nữa trên bàn làm việc của tôi ở trụ

sở chính. Nếu muốn cô cứ việc xem. Tôi tưởng cô đi rồi?”

“Tôi sắp đi. Tình hình thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.