CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 303

Cô đứng lên khỏi đi văng và vung cây chùy vài lần, hài lòng với sức

mạnh mà món vũ khí đem đến cho cô. Cô nghe thấy một âm thanh khó chịu
- lũ bọ trong chiếc lọ. Nó khiến cô nghĩ tới thói quen búng móng tay đáng
kinh tởm của Garrett. Cô rùng mình tức tối và giơ cây chùy lên để giáng
xuống chiếc lọ ở gần nhất.

Nhưng rồi Mary Beth dừng tay. Phải , cô căm ghét lũ bọ, nhưng nỗi tức

giận của cô không hẳn nhằm vào chúng, mà là nhằm vào Garrett cơ. Cô bỏ
mặc những chiếc lọ, bước tới trước cánh cửa, giáng mấy phát. Chà, cô cũng
không chờ đợi điều đó. Nhưng quan trọng là cô đã buộc hòn đá vào đầu
chuỳ rất chắc chắn. Nó không bị tuột ra.

Tất nhiên, nếu nhà truyền giáo và gã Tom kia quay lại với một khẩu

súng, cây chùy sẽ không có tác dụng chống đỡ mấy. Nhưng Mary Beth
quyết định rằng trong trường hợp bọn chúng vào được cô sẽ giấu cây chùy
đằng sau lưng và đứa đầu tiên động đến cô sẽ vỡ sọ. Đứa kia có thể sẽ giết
chết cô, dù sao thì cô cũng đưa được một đứa đi theo mình. (Cô hình dung
đây chính là cách Virginia Dare đã hy sinh.)

Mary Beth ngồi xuống, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn vầng tà dương

đang xuống đến hàng cây nơi cô phát hiện thấy nhà truyền giáo lần thứ
nhất.

Cái cảm giác đang lan khắp người cô là gì? Cô nghĩ nó là sự sợ hãi.
Nhưng rồi cô đi tới kết luận rằng nó hoàn toàn chẳng phải sự sợ hãi. Mà

nó là nỗi sốt ruột. Cô mong muốn kẻ thù của mình quay lại.

Mary Beth nhấc cây chùy đặt lên đùi.
Hãy sẵn sàng đi, gã Tom kia đã bảo cô thế.
Chà, cô sẵn sàng rồi đây.
     

† † † † †

     

“Một chiếc thuyền kìa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.