CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 305

Jesse và tôi sẽ ở chỗ bờ sông kia. Bọn họ sẽ nằm trong tầm ngắm của chúng
ta nếu có xảy ra chuyện gì.”

Ned, chân trần và không mặc áo, rón rén bước từ cái gờ cao đẩy đá tảng

xuống bãi bùn. Anh ta thận trọng nhìn xung quanh – đề phòng rắn, Lucy đồ
là vậy - rồi nhoài người vào làn nước. Anh ta bơi sải về phía chiếc thuyền,
rất nhanh, giữ đầu cao hơn mặt nước. Lucy rút khẩu Smith & Wesson khỏi
bao, hơi kéo cò. Cô liếc nhìn Jesse Corn, anh chàng đang lo lắng nhìn món
vũ khí trong tay cô. Trey đứng bên cạnh một cái cây, cầm khẩu súng săn,
họng súng hất lên. Anh ta để ý thấy cô đã kéo cò, liền nhét một viên đạn
vào ổ khẩu Remington.

Chiếc thuyền còn cách họ chừng ba mươi feet, gần như giữa dòng.
Ned là tay bơi cừ và anh ta đang thu hẹp khoảng cách nhanh chóng. Anh

ta sẽ đến nơi sau…

Tiếng súng nổ to và gần. Lucy giật nảy người khi đám bọt nước bắn lên

không trung, cách Ned chừng vài feet.

“Ôi, không!”, Lucy kêu to, giơ vũ khí ra, tìm kiếm kẻ nổ súng.
“Đâu, đâu?” Trey gọi, khom mình và nắm lại khẩu súng săn.
Ned lặn xuống dưới nước.
Một tiếng nổ nữa. nước vọt lên không trung. Trey hạ thấp khẩu súng săn

và bắt đầu bắn về phía chiếc thuyền. Những phát đạn hốt hoảng. Khẩu súng
cỡ nòng 12 nạp được bảy viên đạn. Người cảnh sát bắn hết chỉ trong vòng
vài giây, mỗi viên đều găm thẳng vào chiếc thuyền, làm những mảnh gỗ và
nước văng tung toé.

“Đừng!”, Jesse kêu lên. “Có người ở phía dưới đấy!”
“Đạn bắn từ đâu vậy?”, Lucy hỏi to. “Từ phía dưới thuyền à? Hay từ

phía bên kia thuyền? Tôi không biết được. Bọn họ đâu hả?”

“Ned đâu?”, Trey hỏi. “Anh ấy trúng đạn à? Ned đâu?”
“Tôi không biết”, Lucy hét lên, giọng khàn đi vì hoảng sợ. “Tôi chẳng

tài nào trông thấy anh ấy.”

Trey nạp lại đạn và một lần nữa nhắm vào chiếc thuyền.
“Đừng!”, Lucy ra lệnh. “Đừng bắn. Yểm trợ cho tôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.