CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 368

Họ đi xung quanh bãi cỏ, xem xét từng gang tay một nhưng không thể

phát hiện được lối mòn hay manh mối nào chỉ ra hướng Garrett và Amelia
Sachs đã đi.

“Chúng ta làm gì đây?”, Ned hỏi.
“Gọi điện về và chờ đợi”, Lucy lẩm bẩm. Cô dựa người vào một cái cây,

bắt lấy chai nước Trey ném cho, uống cạn.

Cô nhớ lại:
Jesse Corn, rụt rè khoe khẩu súng màu bạc sáng lấp lánh anh dự định

dùng tham gia các cuộc thi đấu của Hiệp hội Súng trường Quốc gia. Jesse
Corn, đưa cha mẹ anh đến nhà thờ giáo phái Baptist ở phố Locust.

Các hình ảnh cứ quay cuồng trong tâm trí Lucy. Chúng khiến cô đau đớn

và khiến cơn giận dữ của cô thêm sôi sục. Nhưng Lucy không cố gắng xua
đuổi chúng, cô không muốn cơn giận dữ của cô nguôi ngoai đi khi cô tìm
thấy Amelia Sachs.

     

† † † † †

     

Kêu két một tiếng, cánh cửa ngôi nhà gỗ hé mở.
“Mary Beth”, Tom uốn éo gọi. “Cô em ra đây nào, ra đây vui vẻ nào.”
Gã và nhà truyền giáo thì thào với nhau. Rồi Tom lại nói: “Nào, nào,

cưng ơi. Đừng sợ. Bọn anh không làm cưng đau đâu. Hôm qua bọn anh chỉ
đùa tí thôi mà”.

Mary Beth đứng thẳng người, áp sát vào bức tường, phía sau cánh cửa.

Không hé răng. Cầm chặt cây chùy bằng cả hai tay.

Cánh cửa mở ra rộng hơn, những chiếc bản lề lại kêu ken két. Một cái

bóng hắt xuống sàn. Tom bước vào, vẻ thận trọng.

“Nó ở đâu?”, nhà truyền giáo thì thào hỏi từ ngoài hàng hiên.
“Có một cái hầm chứa”, Tom nói. “Tao đánh cuộc là nó ở dưới ấy.”
“Ờ, đưa nó lên và biến thôi. Tao không thích chỗ này.”
Tom bước thêm một bước vào. Gã cầm con dao dài lưỡi mỏng dính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.