CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 392

người phụ nữ nhảy vụt ra, chia làm hai ngả guồng chân chạy tới chỗ nấp,
chẳng gã nào kịp rút súng bắn.

Culbeau - ở lại đằng sau để bao quát được mặt tiền và hai đầu hồi ngôi

nhà - hẳn cũng chẳng ngờ sẽ có ngưòi xông ra vì tới lúc khẩu súng trường
săn hươu của gã nổ thì cả Sachs lẫn Lucy đã lẩn vào những đám cỏ cao mọc
xung quanh ngôi nhà.

O’Sarian và Tomel cùng mất hút vào cỏ. Culbeau hét to: “Bọn mày để

hai đứa ra ngoài. Bọn mày làm cái mẹ gì vậy?”. Gã bắn thêm một phát về
phía Sachs - cô nằm dán xuống đất - và khi cô lại ngẩng nhìn thì Culbeau
cũng đã chúi vào cỏ.

Ba con rắn ở đó, trước mặt họ, không động đậy gì. Và không thể xác

định được vị trí bọn chúng.

Culbeau hô: “Sang bên phải.”
Một trong hai gã kia đáp: “Đâu?”. Sachs nghĩ đó là Tomel.
“Tao cho là... hẵng khoan.
Rồi yên lặng.
Sachs bò về phía lúc nãy cô trông thấy Tomel và O’Sarian. Cô chỉ trông

thấy loáng thoáng có màu đỏ và di chuyển theo hướng đó. Làn gió nóng
nực thổi cỏ ngả rạp sang bên và cô trông thấy đấy là cái bình dầu hỏa. Cô
tiến thêm chừng vài feet, và khi làn gió lại hợp tác, hạ thấp mũi súng, bắn
một viên đạn chính xác vào đáy cái bình. Nó rung rinh vì sức đẩy của viên
đạn, rồi tuôn ra thứ chất lỏng trong suốt.

“Mẹ kiếp.” Một trong ba gã đàn ông kêu lên và Sachs nghe thấy tiếng rẽ

cỏ loạt soạt. Cô đồ là gã bỏ chạy khỏi chỗ cái bình, tuy nó không bốc cháy.

Lại tiếng loạt soạt, tiếng bước chân.
Nhưng xuất phát từ vị trí nào?
Khi Sachs trông thấy một vật sáng lóe lên ở cách đấy chừng mười lăm

mét, giữa bãi cỏ. Gần vị trí của Culbeau lúc nãy. Và cô nhận ra đó là chiếc
kính ngắm hoặc thân khẩu súng to bự của gã. Cô thận trọng ngóc đầu, bắt
gặp ánh mắt Lucy, chỉ vào mình rồi chỉ về phía vệt sáng. Người nữ đồng
nghiệp gật đầu, khoát tay chỉ về phía đầu hồi ngôi nhà gỗ. Sachs gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.