CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 396

Rhyme nhìn thẳng vào mắt gã đàn ông, nói: “Tôi không biết. Cô ta đã

chạy ra ngoài tìm kiếm sự giúp đỡ. Năm phút trước”.

Culbeau liếc nhìn xung quanh căn phòng, rồi ánh mắt dừng lại ở cánh

cửa dẫn xuống tầng hầm.

Rhyme vội vã nói: “Tại sao các anh lại hành động như thế này? Các anh

theo đuổi cái gì vậy?”

“Chạy ra ngoài à? Tao không trông thấy.” Culbeau bước thêm mấy bước

vào bên trong nhà, mắt nhìn cánh cửa tầng hầm. Rồi gã hất đầu chỉ về phía
sau, về phía bãi cỏ. “Bọn nó đáng lẽ không được để mày ở đây một mình.
Việc này là sai lầm của bọn nó.” Gã xem xét cơ thể Rhyme. “Chuyện gì đã
xảy ra với mày vậy?”

“Tôi bị thương trong một tai nạn.”
“Mày là cái tay người New York mà ai ai cũng đều đang nói tới đấy.

Chính mày đã xác định được con bé ở đây. Mày thực sự không thể cử động
sao?”

“Không.”
Culbeau khe khẽ cười hiếu kỳ, y như gã vừa bắt được một loài cá mà gã

chưa bao giờ biết là có tồn tại.

Ánh mắt Rhyme lướt sang cánh cửa dẫn xuống tầng hầm, rồi lại trở về

với Culbeau.

Gã đàn ông to lớn nói: “Hãy chắc chắn rằng mày đã tự chuốc lấy chuyện

lôi thôi ở đây. Lôi thôi hơn mày dự tính đấy.”

Rhyme không đáp lại gì và cuối cùng Culbeau bước tới, chĩa khẩu súng

cầm bằng một tay vào cánh cửa dẫn xuống tầng hầm.

“Mary Beth rời khỏi đây rồi, hả?”
“Cô ta chạy ra ngoài. Anh định đi đâu?”, Rhyme hỏi.
Culbeau nói: “Nó ở dưới đây, phải không?”. Gã kéo cho cánh cửa mở

toang và nhả đạn, lên đạn, nhả đạn tiếp. Thêm ba phát. Rồi gã ngó xuống
khoảng tối mù mịt khói thuốc súng, nạp lại đạn.

Đó là lúc Mary Beth McConnell, giơ cao cây chùy thô sơ của cô, bước

ra từ phía sau cánh cửa trước, nơi cô đã nấp rình. Nheo mắt quyết tâm, cô
vung mạnh món vũ khí. Nó đập vào bên đầu Culbeau, làm rách một đoạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.