CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 435

     

CHƯƠNG BỐN MƯƠI BA

Anh đã giết Billy, đúng không?”, Rhyme hỏi Jim Bell.

Nhưng gã cảnh sát trưởng im lặng.
Nhà hình sự học tiếp tục: “Hiện trường vụ án chẳng được bảo vệ trong

một tiếng rưỡi đồng hồ. Và, tất nhiên, Mason là sĩ quan cảnh sát đầu tiên có
mặt tại đó. Tuy nhiên, anh đến đó trước anh ta. Anh không nhận được điện
thoại từ Billy thông báo rằng Mary Beth đã chết và anh bắt đầu lo lắng, vì
thế anh lái xe đến Bến tàu kênh Nước đen và phát hiện ra cô gái đã biến
mất, còn Billy thì bị thương. Billy nói với anh việc Garrett đang đưa cô gái
đi. Rồi anh xỏ găng tay cao su vào, cầm chiếc xẻng lên và giết chết thằng
bé”.

Rốt cuộc, cơn giận dữ của gã cảnh sát trưởng cũng bùng ra qua lớp mặt

nạ. “Tại sao anh đã nghi ngờ tôi?”

“Ban đầu, tôi quả có nghĩ tới Mason - chỉ ba chúng ta và Ben biết về

ngôi nhà gỗ. Tôi đồ là anh ta đã gọi điện cho Culbeau và bảo hắn đến đó.
Nhưng tôi hỏi Lucy và hóa ra Mason đã gọi điện cho cô ấy và bảo cô ấy đến
đó - chỉ để đảm bảo rằng Amelia và Garrett sẽ không trốn thoát lần nữa. Rồi
tôi phải suy nghĩ và tôi nhận ra lúc ở chỗ cối xay Mason đã cố gắng bắn
Garrett. Bất cứ kẻ nào can dự vào cái âm mưu kia đều sẽ muốn hắn sống sót
- giống như anh - để hắn còn dẫn anh đến chỗ Mary Beth. Tôi kiểm tra tình
hình tài chính của Mason và được biết rằng anh ta sở hữu một ngôi nhà rẻ
tiền và đang nợ nần đầm đìa với các tài khoản MasterCard và Visa. Không
có kẻ nào đang đút lót anh ta. Không giống như anh và em rể anh, Bell ạ.
Anh có ngôi nhà trị giá bốn trăm ngàn đô la và vô khối tiền mặt trong ngân
hàng. Steve Farr thì có ngôi nhà trị giá ba trăm chín mươi ngàn và chiếc
thuyền trị giá một trăm tám mươi ngàn. Chúng tôi đang xin lệnh của tòa án

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.