CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 450

“Thưa đã.”
“Và cô hiểu là với việc chấp nhận thỏa thuận nay, cô sẽ phải nhận tội

giết người?”

“Vâng.”
“Cô tự nguyện đi đến quyết định?”
Sachs nghĩ tới cha cô, tới Nick. Và tới Lincoln Rhyme. “Vâng.”
“Rất tốt. Cô có ý kiến như thế nào trước tội giết người cấp độ hai được

buộc cho cô?”

“Tôi nhận tội, thưa ngài thẩm phán.”
“Theo đề nghị của bang, thỏa thuận điều đình nhận tội được đưa ra xem

xét và tôi có mặt tại đây kết án cô...”

Hai cánh cửa bọc da màu đỏ mở thông ra hành lang bị đẩy mạnh vào bên

trong và với tiếng rít chói tai, chiếc xe lăn của Lincoln Rhyme lựa chiều lăn
vào. Một nhân viên chấp hành cố gắng mở hai cánh cửa ra cho chiếc Storm
Arrow, nhưng Rhyme có vẻ vội vã và cứ thế lao qua. Một bên cánh cửa đập
vào tường đánh sầm. Lucy Kerr theo sau anh.

Vị thẩm phán ngẩng nhìn, sẵn sàng quở trách kẻ xâm phạm. Khi ông ta

trông thấy chiếc xe lăn, ông ta - giống như phần lớn những người khác - rút
lui vào cái thái độ nhã nhặn khôn khéo mà Rhyme vốn vẫn khinh miệt,
không nói gì cả. Ông ta quay lại phía Sachs. “Tôi có mặt tại đây kết án cô
năm năm...”

Rhyme nói: “Hãy tha lỗi cho tôi, ngài thẩm phán. Tôi cần trao đổi với bị

cáo và luật sư của cô ấy một phút”.

“Chà”, viên thẩm phán gầm gừ. “Chúng tôi đang tiến hành công việc.

Anh có thể trao đổi với cô ấy sau.”

“Với tất cả sự trân trọng, thưa ngài thẩm phán”, Rhyme đáp lời. “Tôi cần

nói chuyện với cô ấy bây giờ.” Giọng anh cũng gầm gừ, nhưng âm lượng
lớn hơn nhiều so với giọng thẩm phán.

Giống hệt như những ngày tháng cũ, lại ở trong một phòng
Phần lớn mọi người nghĩ công việc duy nhất mà các nhà hình sự học tiến

hành là tìm ra và phân tích chứng cứ. Nhưng khi Lincoln Rhyme còn phụ
trách bộ phận khám nghiệm của Sở Cảnh sát New York - bộ phận Điều tra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.