CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 46

“Tôi muốn cô ấy khám nghiệm lại”, Rhyme đáp ngắn gọn. Rồi anh nhìn

Jesse. “Anh hiểu biết vùng này. Anh đi với cô ấy, được chứ?”

“Chắc chắn rồi. Tôi rất lấy làm hân hạnh.”
Sachs dành cho anh ta cái nhìn giễu cợt. Nhưng Rhyme biết giá trị của

một anh chàng thích tán tỉnh, Sachs sẽ cần đến sự hợp tác - cần nhiều.
Rhyme không nghĩ Lucy hay Mason có thể hữu ích bằng nửa cái anh chàng
Jesse Corn đã đem lòng si mê cô.

Rhyme nói: “Tôi muốn Amelia được trang bị một khẩu súng ngắn”.
“Jesse là chuyên gia quân nhu của chúng tôi đấy”, Bell nói. “Cậu ấy sẽ

ngay lập tức kiếm cho cô một khẩu Smith & Wesson ngon lành.”

“Yên tâm, tôi sẽ kiếm được.”
“Tôi muốn mấy bộ còng nữa”, Sachs nói.
“Chắc chắn rồi.”
Bell để ý thấy Mason trông không vui vẻ gì, đang nhìn chằm chằm vào

tấm bản đồ.

“Chuyện gì thế?”, viên cảnh sát trưởng hỏi.
“Anh thực sự muốn nghe ý kiến của tôi?”, người đàn ông có chiều cao

khiêm tốn hỏi lại.

“Tôi vừa hỏi, phải không?”
“Anh làm những gì anh cho là tốt nhất, Jim ạ”, Mason nói giọng căng

thẳng. “Nhưng tôi không cho là chúng ta có thời gian để khám nghiệm thêm
nữa. Khu vực này mênh mông như thế. Chúng ta phải đuổi theo thằng nhãi
kia và phải đuổi theo gấp.”

Nhưng người đáp lời là Lincoln Rhyme. Ánh mắt đặt vào tấm bản đồ, ô

G-10, Bến tàu kênh Nước đen, địa điểm cuối cùng Lydia Johansson được
trông thấy vẫn còn sống, anh nói: “Chúng ta không có thời gian để hành
động vội vàng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.