CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 461

“Cô tưởng tượng được công việc đó không, làm y tá ở khoa ung bướu

ấy? Khi tôi tiến hành phẫu thuật ngày nào cô gái cũng trực tại phòng bệnh.
Vui vẻ hết mức có thể. Dũng cảm hơn cả tôi.”

Nhưng Lydia khác xa với suy nghĩ của Sachs. Cô ta nhìn đồng hồ treo

tường. Mười một giờ sáng. Cuộc phẫu thuật sẽ được tiến hành bất cứ lúc
nào kể từ lúc này.

     

† † † † †

     

Anh cố gắng cư xử tốt.
Y tá phòng tiền phẫu đang giải thích các thứ cho anh và Lincoln Rhyme

gật đầu, nhưng họ đã tiêm vào người anh một mũi valium và anh chẳng còn
tập trung chú ý nữa.

Anh muốn bảo người phụ nữ hãy yên lặng và cứ tiến hành công việc đi,

nhưng anh nghĩ người ta nên cực kỳ giữ lễ độ đối với những người sắp sửa
mổ banh cổ mình.

“Thế ư?”, Rhyme nói khi cô ta dừng lại. “Thú vị nhỉ.” Tuy nhiên, anh

không hề xác định được cô ta vừa bảo anh điều gì.

Rồi một hộ lý tới và đẩy xe đưa Rhyme từ phòng tiền phẫu sang chính

phòng mổ.

Hai y tá chuyển anh từ xe đẩy sang bàn mổ. Một người đi về phía đầu

đằng kia căn phòng và bắt đầu lấy các dụng cụ ra khỏi nồi hấp tiệt trùng.

Phòng mổ trông bình thường hơn Rhyme tưởng. Gạch ốp màu xanh lá

cây quá quen thuộc, các thiết bị bằng thép không gỉ, các dụng cụ, ống
nghiệm. Nhưng cũng có rất nhiều hộp bìa các tông. Và một cái đài. Anh
định hỏi họ sẽ mở loại nhạc gì, tuy nhiên anh nhớ ra rằng anh sẽ được gây
mê và không quan tâm đến chuyện nhạc nhẽo nữa.

“Khá là buồn cười”, Rhyme lơ mơ lẩm bẩm với một y tá đang đứng bên

cạnh anh. Cô ta quay lại. Anh chỉ có thể trông thấy được đôi mắt cô ta phía
bên trên khẩu trang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.