CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 72

cũng vẫn chìa ra.

Một hình dáng khổng lồ, tối thẫm bỗng dưng xuất hiện trong tầm nhìn.

Chiếc xà lan đen sì, dài bốn mươi feet, từ từ trôi xuôi dòng kênh, vượt qua
họ và đi ra sông. Sachs đọc được hàng chữ trên thành: CÔNG TY
DAVETT.

Sachs hỏi: “Công ty gì thế?”
Lucy trả lời: “Một công ty không thuộc thị trấn này. Họ vận chuyển

hàng hóa ra hệ thống đường thủy ven biển xuyên kênh đào đầm lầy Sầu
Thảm và vào Norfolk. Nhựa đường, giấy dầu, đại loại vậy.”

Rhyme nghe được điều này qua bộ đàm và nói: “Hãy hỏi xem có chuyến

hàng hóa nào xung quanh thời điểm xảy ra vụ giết người không. Lấy tên
của đội chạy xà lan.”

Sachs nói lại với Lucy, nhưng cô bảo: “Tôi làm việc đó rồi. Một trong

những bước đầu tiên mà Jim và tôi tiến hành.” Cô trả lời giọng nhát gừng.
“Không có chuyến hàng nào. Nếu cô quan tâm, xin bổ sung thêm rằng
chúng tôi cũng đã gặp tất cả những người ở thị trấn bình thường vẫn đi lại
dọc đường Kênh Đào và đường 112. Chẳng đạt được kết quả gì.”

“Một cách hay đấy”, Sachs bình luận.
“Chỉ là quy trình chuẩn thôi.” Lucy lãnh đạm nói, rồi sải bước về xe của

mình giống như một nữ sinh vụng về ở trường trung học rốt cuộc đã hất
được cả xô nước lạnh vào đội trưởng hoạt náo viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.