CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 86

“Chúng ta sẽ về nhà cậu lấy nó.”
Họ lượn khỏi bãi đỗ xe và ngay sau khi đã ra phố Chính, Mason bật

công tắc chiếc đèn xoay xanh đỏ trên nóc xe. Nhưng không bật còi hụ. Anh
ta tăng tốc phóng ra khỏi thị trấn.

Nathan ngậm trong miệng một đống kẹo Red Indian, việc anh ta không

thể làm trước mặt Jim, nhưng với Mason thì vô tư. “Khẩu Ruger... Vậy đấy.
Đấy là lý do tại sao anh muốn tôi đi, chứ không phải Frank.”

“Đúng thế.”
Nathan Groomer là tay súng trường cừ nhất của cơ quan, một trong

những tay cừ nhất của quận Paquenoke. Mason từng chứng kiến anh ta hạ
gục một con hươu ở khoảng cách tới hơn tám trăm thước.

“Vậy, sau khi tôi lấy khẩu súng trường, chúng ta sẽ đến chỗ Culbeau

hả?”

“Không.”
“Thế chúng ta sẽ đi đâu?”
“Chúng ta sẽ đi săn.”
“Những ngôi nhà ở đây đẹp thật”, Amelia Sachs nhận xét.
Cô và Lucy Kerr đang lái xe đi về phía bắc, dọc theo đường Kênh Đào,

từ trung tâm thị trấn quay lại Bến tàu kênh Nước đen. Jesse Corn và Ned
Spoto, viên cảnh sát vạm vỡ gần bốn mươi tuổi, bám đằng sau trong một
chiếc xe công vụ khác.

Lucy không nói gì, chỉ liếc nhìn những ngôi nhà trông xuống dòng kênh

- những ngôi nhà có kiến trúc kiểu thuộc địa trang nhã mà Sachs đã thấy lúc
trước.

Sachs lại bị ấn tượng bởi vẻ hoang vắng của những ngôi nhà và những

khoảng sân, sự thiếu vắng những đứa trẻ. Giống hệt như các con phố ở
Tanner’s Corner.

Trẻ con, cô lại ngẫm nghĩ.
Rồi tự nhủ: Đừng sa vào chuyện đó.
Lucy rẽ phải vào đường 112 rồi tạt sang lề đường - nơi họ vừa có mặt

cách đây nửa tiếng đồng hồ, cái gờ đất trông xuống hiện trượng vụ án. Xe
của Jesse Corn đỗ xịch đằng sau. Bốn người theo triền đê đi xuống bờ sông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.