Trong bầu không khí thư giãn hơn của buổi phỏng vấn ở trường quay,
người nổi tiếng đó thường trâng tráo khoe khoang ngụy biện thiếu xác đáng
của mình:
Xem nào, John, đó không thực sự là vấn đề phải không? Cái chúng tôi đã
làm là…
(Và bạn có thể biết chắc chắn rằng đó không phải là vấn đề.)
Hiển nhiên, bạn có thể sử dụng ngụy biện này cho những nhiệm vụ mang
tính phòng vệ trong một đội hình siết chặt. Các thính giả của bạn sẽ rất ấn
tượng, bởi tất cả những thứ bạn có thể chứng minh rằng mình đã không
làm, đến nỗi sự chú ý của họ sẽ bị hướng ra khỏi những gì bạn đã làm. Các
bằng chứng của bạn càng được chuẩn bị kỹ lưỡng và chi tiết, càng có ít
khả năng mọi người nhớ ra cái bạn đang thực sự bị cáo buộc.
Bạn cũng có thể sử dụng ngụy biện này ở thế tấn công, nhằm chứng minh
đủ mọi thứ ngoại trừ cái có liên quan. Có rất nhiều thứ có thể được chứng
minh về năng lượng nguyên tử, săn thú và đường trắng tinh luyện, những
cái không liên quan gì đến chủ đề chính của việc liệu những người khác có
nên bị cấm làm những việc mà bạn không đồng tình hay không.
Đi bộ nhanh ở nơi công cộng nên bị cấm. Có những nghiên cứu cho thấy
hoạt động đó tăng rủi ro cho sức khỏe hơn là giảm những rủi ro đó.
(Thậm chí nếu điều này đúng, liệu nó có phải là một lập luận cho việc cấm
hoạt động đi bộ nhanh ở nơi công cộng hay không? Nghe có vẻ như hiệu
ứng xấu lớn nhất không nằm ở sức khỏe của những người đi bộ nhanh, mà
nằm ở lương tâm của người nói.)