CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 127

- Sau đây hai ngày, vào ban đêm, một đứa trẻ sẽ đến cầm tay con.

Con hãy theo nó ra bờ biển. Một con tầu đợi con ngoài đó. Yann sẽ có
mặt trên con tầu...

Yann! Mỗi lần nghĩ đến anh, nghe thấy ai nhắc tên anh Stephanie

đều trào lên một cơn thèm khát dữ dội. Nhất là lúc này, trước mắt nàng
đang diễn ra cảnh làm tình tập thể điên loạn kia. Nhưng nàng cố trấn
tĩnh nghe ông già nói:

- Còn cụ, Yves? - nàng hỏi.
- Ta sẽ ở lại đây thế chân cho con.
“Sao lại thế được?” Stephanie vội vàng đáp:
- Không! Như thế không được...
Yves Kendelec ngắt lời:
- Khẽ chứ, Stephanie! Ta biết con đang nghĩ gì. Nhưng con phải

nghe lời ta. Ta sẽ làm cho Atai hiểu rằng con không muốn rời khỏi
đây, nhưng có kẻ đã cưỡng ép con phải đi theo và con không có cách
nào khác. Atai tin và sẽ không oán trách gì con...

- Nhưng còn cụ? Rồi còn Aimé?
- Con không lo. Ta sẽ che chở cho Aimé. Anh ta sẽ không bị gì

đâu. Một ngày nào đó con sẽ trở về Pháp. Bao nhiêu điều sẽ còn xẩy
ra. Cuộc đời là tất cả nhưng cũng chẳng là gì hết. Một giấc mơ, có vậy
thôi! Con nhớ đấy, hai ngày nữa, tức là đêm ngày kia! Con đừng
kháng cự gì hết. Hãy để đứa trẻ đó dắt đi. Yann đang đợi con. Mong
con!

Stephanie khẽ đáp:
- Vâng, con sẽ đi theo đứa trẻ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.