CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 135

11.

TÔI SẼ TRỞ LẠI

C

uộc sống giam cầm hết sức vất vả khổ cực. Tuy nhiên Stephanie có

một niềm an ủi lớn: các tù nhân đối xử với nhau như ruột thịt. Những
nam tù nhân như Keller, Greboura... những nữ tù nhân như Lafaye,
Annette... đối xử với nàng hết sức tốt. Họ luôn gợi cho nàng niềm lạc
quan. Mà đúng thế, số phận họ còn khổ hơn nàng gấp bội. Họ chẳng
còn trông chờ vào đâu, ngoài lệnh ân xá của chính phủ bên Pháp.

Trong khi đó nàng còn bao nhiêu nguồn hi vọng: Aimé, hai cha

con Kendelec: Yves và Yann... Nàng rất hi vọng Maurice báo cho cha
biết và anh sẽ đến cứu nàng. Nhưng có lúc nàng lại thoáng nghi ngờ:
thằng bé Maurice không yêu gì nàng. Nàng còn nhớ nét mặt căm giận
của nó khi nó bảo nàng bỏ bùa cha nó...

Stephanie đã sống trong địa ngục trần gian này được hai ngày.

Sáng thứ ba, nàng rất ngạc nhiên thấy tên cai ngục Pepère vào gọi
nàng:

- Ra đây!
Thái độ hắn hôm nay lại như kính nể nàng. Có chuyện gì vậy?

Nhìn những bộ mặt lo lắng của các bạn tù, Stephanie nói với họ:

- Tôi sẽ trở lại...
Nàng theo chân Pepère ra văn phòng. Nàng mừng rỡ thấy Yann

và Maurice đứng giữa hai tên cai ngục. Họ đứng trong gian phòng bên
kia, cách chỗ nàng một tấm liếp cao ngang thắt lưng. Tấm liếp phân
ranh giới bên này là địa ngục, là giam cầm, bên kia là tự do. Stephanie
chăm chú nhìn Yann. Nàng xúc động không thốt lên được tên anh.
Nàng phải vịn vào tấm liếp để khỏi ngã xỉu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.