CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 136

- Bà mệt quá đấy mà - Pepère nói giọng ra vẻ nhân từ, bước đến

định đỡ nàng.

Ra tên khốn kiếp chưa biết gì hết. Nàng quắc mắt nhìn hắn:
- Không được đụng vào người ta! Ta cấm mi...
Tiếng còi báo giờ ăn sáng vang lên.
Hai tên cai tù đứng dậy, nói:
- Vào ăn đi, sếp!
- Chúng mày cứ đi đi! - Pepère nói, coi như không có chuyện gì

xẩy ra.

Khi chúng đi khỏi, Yann định gỡ tấm liếp, nhưng liếp bị đóng

đanh rất chặt. Anh liền đá mạnh làm bay tấm liếp. Pepère liền nói:

- Phu nhân Dytteville được đối xử rất tốt. Phu nhân không hể bị

đánh đập.

Giọng hắn hiền lành, đinh ninh Stephanie đang mong thoát khỏi

nơi này, chắc sẽ không tố cáo gì hắn.

- Không bị đánh đập ư? - Stephanie vạch vai nàng bị thâm tím -

Đây này! Rồi bụng, lưng. Chính mi đã đá vào bụng ta khiến ta gập
người làm đôi. Mi đập thanh gỗ lên đầu ta làm ta ngất xỉu và bao
nhiêu trận đòn giáng lên người ta nữa.

- Mày dám làm thế hả? Đồ khốn kiếp!
Yann quát và một cú đấm làm Pepère bắn ra xa, đập vào bức

tường phía sau. Hắn mềm oặt rồi từ từ khụy xuống. Máu mũi máu
miệng ộc ra. Hắn lắp bắp:

- Ông không có quyền... không có quyền...
- Không có quyền à? Đồ khốn kiếp!
Yann túm ngực áo vét của Pepère, kéo hắn đứng lên.
- Đừng, đừng - Pepère hổn hển nói.
- Tao có quyển! Tao có quyền đánh cho chúng mày thành những

cái giẻ rách!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.