CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 215

15.

TRỞ VỀ NOUMÉA

N

hững dây buộc cuối cùng được quăng lên boong tàu Maraamu. Con

tàu chứa những khẩu súng để trả công cho việc giải thoát các tù nhân
trong trại giam Nera. Stephanie và Yann đứng bên nhau vẫy khăn tay
chào tạm biệt Jennifer Niven. Bà đến đây chơi với họ ít ngày cuốỉ
cùng tại Sydney cùng những bè bạn họ quen được tại đây.

Sau lưng họ là một chàng trai Australia gốc Anh tên là John

Doolitt, được Stephanie mời về làm cho công ty Dytteville. Nàng đã
gặp anh trong một buổi chiêu đãi nàng tổ chức tại khách sạn lớn ở đây.
John Doolitt là kỹ sư trẻ. Mới nghe nói đến chữ “kền” anh đã mê mẩn.
Bố mẹ John Doolitt là bạn thân của hai vợ chồng Rod và Jennifer
Niver. Nhưng chuyện đó không quan trọng mấy. John Doolitt là chàng
trai cao lớn, tóc vàng, dáng vẻ e thẹn và cái chính là mê “kền”!

Stephanie nhận thuê anh trong một năm. Nàng muốn thử dùng

chàng kỹ sư e thẹn và say mê các kỹ thuật khai thác, nấu chảy, tinh
chế kim loại này ít lâu xem sao. Nếu John làm được tốt thì còn gì
bằng. Nếu thất bại, nàng cũng có thêm kinh nghiệm về sử dụng
chuyên gia vả lại lúc này nàng đang cần kỹ sư luyện kim mà trong tay
nàng chưa có ai.

- Anh tán thành chứ? Yann? - Nàng hỏi giống như Carreen

O'Hara hỏi Stuart hay bà mẹ chồng nàng là Francoise Dytteville hỏi bố
chồng nàng, nghĩa là hỏi lấy lệ.

- Không tán thành lắm.
- Tại sao? - Stephanie ngạc nhiên.
- Trước hết, cậu ta là kỹ sư bàn giấy. Hai là anh thấy em chọn cậu

ta vì cặp mắt, cái miệng cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.