CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 219

- Tôi xin lỗi. Vì chuyến đi quá mệt nhọc, xin các vị cho phép tôi

về khách sạn nghỉ ngơi. Mai tôi sẽ đến thăm “bà lớn Berthe” của
chúng ta.

Vincent Coqfigue vồn vã chào nàng, nhưng nàng cáo mệt lên

thẳng phòng. Quả nhiên nàng vừa đóng cửa thì có hai tiếng gõ khẽ.

- Mời vào!
Yolande bước vào nhanh, khép cửa lại.
- Tôi phải nói với bà ngay, thưa phu nhân Dytteville. Trong thời

gian bà đi vắng có xẩy ra mấy việc bà cần biết...

Lại hai tiếng gõ cửa. Stephanie nói to:
- Xin mời vào!
Ba cô phục vụ khách sạn bưng vào ba lọ cắm đầy hoa, đặt lên bàn

khách, mặt tủ và mặt bàn trên đầu giường.

- Đấy là quà tặng của ông giám đốc khách sạn, thưa phu nhân -

họ nói.

- Xin nhờ ba cô chuyển lời tôi cám ơn ông giám đốc. Tôi rất cảm

động trước sự quan tâm của ông.

Tiễn họ ra xong, Stephanie tiện tay khóa luôn cửa. Nàng không

nghĩ ba cô phục vụ nghe thấy tiếng chìa khóa vặn trong ổ. Nhân viên
khách sạn bép xép, nhất là mấy cô gái lai này.

Stephanie đã ngồi đối diện với Yolande:
- Cô nói đi, Yolande thân mến.
- Nhiều chuyện lắm.
- Những chuyện gì?
- Toàn bộ tội phạm ở nhà tù Nera đã bỏ trốn.
- Thật à? - Stephanie làm ra bộ ngạc nhiên.
Giọng điệu của Stephanie làm Yolande kinh ngạc:
- Bà không biết chuyện đó sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.