CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 246

căng thẳng khủng khiếp. Đầu óc nàng lúc nào cũng như trống rỗng.
Nàng không nghĩ được gì hết, không làm được gì hết.

Hai giờ sáng, Stephanie đột nhiên nẩy ra một ý nghĩ. Nàng băng

ra khỏi khách sạn, tìm đến làng Kendelec, dắt con ngựa và nhảy lên
yên, phóng đi giữa đêm tối. Cách cuối cùng! Dàn cảnh cuối cùng nàng
thực hiện để hi vọng một cơ may xoay chuyển tình thế. Stephanie phi
ngựa đi một mình, vó ngựa đập trên nền đất mềm, băng qua những
đồng cỏ hoang vu.

Hôm sau; khắp thủ phủ Nouméa sửng sốt nghe tin phu nhân

Dytteville biến mất. Không một mảnh giấy để lại. Không một dấu vết.
Stephanie đột nhiên biến mất tăm. Người ta tiến hành tìm kiếm nàng.
Người ta đưa ra các giả thiết, mà giả thiết chính là Stephanie trốn đi để
khỏi phải ngồi dự phiên tòa, nghe tòa kết án người tình. Thậm chí có
người còn đưa ra giả thiết là Stephanie đi liên hệ với các bộ lạc thổ
dân Canaque để tổ chức một cuộc tấn công pháo đài Nouméa.

Ngày hôm sau vẫn chưa thấy tăm hơi Stephanie đâu. Ngày hôm

sau nữa là ngày mở phiên tòa xét xử.

Mờ sáng, khắp thủ phủ Nouméa đã ầm ầm. Mọi người đổ ra

đường. Đâu cũng đông chật những người là người. Pháo đài như bị
bao vây kín. Không khí náo động đến nỗi viên chỉ huy quân sự đảo
phải phái các đơn vị quân đội đến giữ trật tự và yêu cầu lực lượng
cảnh sát trợ giúp. Các phạm nhân quét dọn trên các đường phố được
cho nghỉ hôm nay để về trại giam, cho đường phố đỡ đông và nhốn
nháo quá mức.

Tám giờ năm mươi phút, đột nhiên người ta thấy Stephanie cưỡi

ngựa đến quảng trường trước mặt tòa án binh. Theo sau nàng là
khoảng hai chục kỵ sĩ. Nàng dẫn đầu đoàn kỵ sĩ tiến vào giữa quảng
trường đang đông nghịt. Nàng nhảy xuống lưng ngựa. Mọi người
đứng lặng giơ tay chào nàng. Không một tiếng hò hét. Tất cả đều im
lặng, môi họ mấp máy tên nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.