CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 9

Còn thêm một nguyên nhân nữa khiến Stephanie dễ chấp nhận lời

đề nghị của René là sau khi Agnès qua đời chàng đổi tên biệt thự
Lomanais thành biệt thự Guinchamp. Nàng đã trở thành phu nhân
Guinchamp, việc sống tại biệt thự Guinchamp đâu có gì không hợp lý?

Tuy biết không thể lay chuyển những định kiến đã hình thành nên

trong đầu Aimé, Stephanie vẫn cố tìm cách lay chuyển chúng. Nàng
nói giọng xót xa:

- Ôi nếu anh biết vừa rồi René nói với tôi như thế nào, dằn vặt tôi

ra sao... Anh ấy dám bảo tôi: “Khi đã mang danh hiệu cao quí “phu
nhân Guinchamp” thì có những loại người em không nên tiếp xúc.
Quá lắm là đến nhà họ nếu như em buộc phải gặp!”.

- Chắc ông chủ định nói đến Vaudières!
- Ông Vaudières quen biết tôi lâu năm. Ồng lại là chủ ngân hàng,

tôi cần quan hệ với ông ta.

- Nhưng bà chủ cũng biết, ông chủ không ưa ông Vaudières!
- Tôi đang muốn tậu khu đất ở Chesnay thuộc ngoại thành

Vaudières và nhất định tôi sẽ tậu, nàng nói giọng dứt khoát - Tôi đã
“ngửi” thấy đó là miếng đất tuyệt vời, sẽ có lãi rất lớn. Vụ này cần tiến
hành nhanh chóng kẻo có người thọc gậy bánh xe. Tôi không thể đưa
chuyện đó ra bàn ở phố Vivienne vì cha tôi quá thận trọng, còn chú
Hippolyte thì trước mỗi việc cứ cân nhắc quá lâu. Tôi bàn chuyện với
ông Vaudières và hai cố vấn thì có gì là xấu?

- Tất nhiên rồi. Nhưng hình như bà chủ lại yêu cầu ông chủ bắt

tay họ, những người ông chủ vẫn khinh thường, thậm chí ghét nữa.

Quả là Stephanie có yêu cầu René chào hỏi, bắt tay họ! Nàng rất

biết rằng Antonin Vaudières cũng như hai người cố vấn kia nếu được
nghe René Guinchamp niềm nở chào hỏi, họ sẽ “mềm” hơn khi nàng
trao đổi với họ về các khoản trong hợp đồng. René đã hai lần chịu tiếp
họ tại biệt thự Guinchamp, nhưng lần nào cũng bảo vợ: “Chỉ lần này
thôi đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.