CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 95

chứ. Bởi sau khi ông ta chết, con cháu ông ta sẽ nối nghiệp làm
‘Thánh” ở vùng này.

- Atai là dòng dõi vua. Bà chủ là Nữ chủ soái. Atai to, khỏe, làm

tình không biết mệt. Bà chủ thì đẹp. Bộ tộc này ngủ với bộ tộc khác có
sao đâu? Bà chủ lấy Atai sẽ đẻ con là người Canaque như cha và da
trắng như mẹ. Nó sẽ làm thầy ở cái đảo này vì nó mang họ cha.

Stephanie thầm nghĩ: “Mong sao ta không bị hắn mê, mong sao

ta không phải ngủ với một tên thổ dân Canaque!” Nàng hoảng hốt
không biết cầu cứu ai. Nàng sực nghĩ đến Aravihi. Chị ta quen
Napoleon. Mình có thể nhờ cậy Aravihi và qua chị ta đánh tin cho
Napoleon biết.

- Eugénie! Lúc người ta đem ta đến đây, họ trói làm ta xây xát và

giờ hãy còn rất đau. Cô gọi bà lang đến đây giúp ta.

- Được, tôi sẽ bảo bà ấy đến chữa cho bà chủ.
Đưa Stephanie về đến cửa hang. Eugénie chạy đi. Stephanie vào

trong hang, nằm xuống ổ lá cây nghỉ ngơi. Lát sau Aravihi vào, đem
theo bát nước dấu và bắt đầu thoa lên những chỗ đau cho nàng.

- Chị có biết Nouméa không? Chị đến đó bao giờ chưa? -

Stephanie thăm dò.

- Chưa! - Aravihi lắc đầu.
- Chị biết ông già Kendelec chứ?
Aravihi lại lắc đầu. Stephanie thấy rõ chị ta nói dối. Sau vài câu

hỏi nữa, nàng phát hiện ra là người ta cấm Aravihi không được nói
năng gì với nàng nữa. Chị ta có vẻ sợ hãi. Chắc là người ta đe dọa chị
ta.

***

Hôm sau lúc Stephanie thức giấc, ánh nắng đã rọi vào qua cửa

hang. Nàng thấy đói. Nàng gọi Eugénie. Aravihi chạy vào, nặng nề
bước và đung đưa cặp vú đồ sộ. Dáng chị ta đi khá giống Pompette
khiến nàng thấy mến chị ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.