CÁI GIÁ PHẢI TRẢ - Trang 76

Bây giờ, tôi vẫn phân vân về điều đó. ‘Tự do’ đã là một đề tài trong cuộc

sống của chúng tôi lúc bấy giờ sao. Tôi không biết anh tôi cảm thấy thế nào
về đứa em trai của mình đang bị bắt nhốt ở một nơi nào đó. Tôi muốn thoát
khỏi những bức tường của Maha Chai này để bù đắp lại khoảng thời gian mà
chúng tôi đã đánh mất.

Chỉ sau cái tin của Paul có vài ngày, Lão Già đến gần tôi với bộ mặt u sầu.

Trên tay ông ta là một bức điện tín. Của tôi. Điện tín nói rằng đã có sự lầm
lẫn, không phải anh Gary của Paul chết trong tai nạn xe hơi mà là anh của
tôi. Tôi vụt chạy. Tôi chạy dọc tất cả các hành lang rồi băng qua sân. Tôi
chạy hết tốc lực. Cứ như thế tôi chạy mãi, chạy mãi đến khi gặp bức tường,
tôi quành trở lại băng qua ngả khác. Một cái gì đó vừa mới móc lấy quả tim
ra khỏi lồng ngực tôi và tôi hoàn toàn điên loạn. Tôi không thể ở yên và
đứng yên trong cuộc đời khủng khiếp này. Tôi muốn chạy thật nhanh để thế
giới tôi đang sống đây chấm dứt ngay sự hiện hữu, để mọi thứ xung quanh
tôi không còn là thật, không còn gì hết, mà chỉ là cái bóng lờ mờ và không
có tôi trong đó. Tôi đến bức tường của bệnh xá rồi quay lại và chạy tiếp,
càng lúc càng nhanh. Những tên lính đuổi theo nhưng tôi không thấy chúng
vì mắt đang nhoà lệ, cũng chẳng quan tâm mình đang đi đâu. Mỗi lần chạy
chậm lại, tôi cảm nhận cái tin đó gần hơn và tôi lại chạy nhanh hơn. Tôi chỉ
muốn đập phá các bức tường và cứ chạy để mọi đau khổ bị bỏ lại thật xa
phía sau, không còn chạm vào trí nhớ của tôi nữa. Tôi chỉ muốn chết.

Chạy đến toà nhà số 1, tôi dừng lại và quỵ xuống khóc nức nở. Mấy tên

lính xóc tôi lên chuẩn bị cho ăn đòn. Lúc bấy giờ có một người xuất hiện và
kể cho chúng sơ sơ về tin không vui.

Sau đó, vẫn còn bị sốc, tôi lại nhận được lá thư của anh trai bảo rằng sẽ

sớm đi thăm tôi. Theo ngày trên lá thư thì chỉ sau đó có vài hôm là anh tôi
mất. Ngày 11 tháng 10 năm 1980, tôi nhớ rất rõ. Đó là hai năm tính đến
ngày tôi bị bắt ở Bangkok.

Trong hai năm đó tôi trải qua biết bao đau đớn và sợ hãi, nhưng không có

cái nào nghiền nát tôi như ngày nghe tin anh Gary chết cả. Tôi cảm thấy vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.