CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 112

đến trước cuối tuần đó, một chút cũng không.”

“Rất nhiều cô gái đã đến đây. Cô ta có thể là một trong số bọn họ. Tôi

chưa bao giờ nghe đến cô ta cho tới khi Amber nói chúng sẽ đến Frankfurt
cùng với nhau. Tôi nghe điện từ cô ta trong suốt quãng thời gian đó và tôi
phải nói rằng cô ta không có chất giọng mà tôi muốn ở đám bạn của con gái
mình.”

“Đó không phải là tình bạn, đúng không? Đó chỉ là sự phân công công

việc.”

“Amber biết gì về chuyện buôn bán này chứ?”
Con người tích lũy kiến thức về chuyện đó rất nhanh khi làm ra tiền,

Wexford nghĩ, nhưng không nói ra.

***

Ngay khi Hannah đỗ xe ở khu vực giới hạn cho “Nhân viên và khách

tham quan” thì John Brooks bước xuống dãy cầu thang bằng bê tông từ một
cánh cửa được sơn màu xanh lá cây ở phía cuối dãy. Anh ta tiến thẳng đến,
cười và bắt tay, làm cô thắc mắc anh ta đã nói gì với các đồng nghiệp về
danh tính của cô. Chắc chắn anh ta sẽ không tiết lộ chuyện cô là một sĩ
quan cảnh sát. Một khách hàng tiềm năng chăng? Hay là một dạng thanh tra
An toàn và Sức khỏe? Anh ta mở cánh cửa màu xanh và dẫn cô vào một
văn phòng nhỏ đầy các tủ hồ sơ. John Brooks rõ ràng luôn tự pha trà và cà
phê, và bây giờ, khi đang cắm phích ấm điện, anh ta mời cô một trong hai
loại đồ uống.

“Thôi, cảm ơn anh.” Cô không muốn biến việc này thành một dịp xã

giao, trò chuyện thân mật qua tách trà.

“Tiếc nhỉ. Cô chắc chứ? Chà, nếu cô không muốn thì thôi vậy.”
“Anh Brooks, hãy ngồi xuống và tập trung vào lý do tôi ở đây. Tôi muốn

biết anh đã đi đâu vào những đêm lái xe ra ngoài đó. Có phải đó là lý do tại
sao vợ anh ngủ một phòng và anh ngủ ở phòng khác? Không liên quan gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.