CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 161

Anh bật cười. “Không phải đủ lâu. Có thể là một vài tuần thôi. Khủng

khiếp vậy sao?”

“Em nghĩ là không,” cô nói. “Điều này, thực sự, có chút xấu hổ.”
“Chỉ bởi vì em không quen với chuyện đó. Anh không quen với chuyện

đó. Chúng ta quen làm tình với một ai đó ngay lần đầu tiên hẹn hò nếu
chúng ta thích họ. Làm tình trước và nói chuyện sau. Anh đã đạt đến mức
mà anh muốn làm điều ngược lại với em, cô trung sĩ yêu quý ạ, bởi vì anh
có cảm giác rằng mối quan hệ này có thể sẽ rất nghiêm túc. Vì thế em có
sẵn lòng đi xem phim với anh một tối nào đó trong tuần này không?”

Dĩ nhiên cô trả lời là muốn. Anh đưa cô về nhà và hôn cô nhưng không

vào nhà. Cô muốn lên giường nằm suy nghĩ về chuyện này song cơn buồn
ngủ ập đến trước khi cô có thể làm vậy. Và giờ cô phải xử lý đống văn bản
này...

***

Thịt xông khói và trứng (mà theo lời mô tả của chủ quán Queen’s Cafe,

là phong cách của nước Mỹ, tức là “lòng đỏ hướng lên trên”), khoai tây
chiên, bánh mỳ nướng, cà chua nướng (“sự lựa chọn cho sức khỏe”) và nấm
nướng. Lâu lắm rồi Wexford chưa từng thấy thích thú một bữa ăn nào nhiều
đến thế. Điều duy nhất phá hỏng nó là có thể Darren Lovelace sẽ đến uống
cappuccino và chứng kiến niềm thích thú của anh. Chạm mặt con gái,
Sylvia, ngay khi anh và Burden bước ra ánh mặt trời chói chang của phố
Queen là điều không hề được báo trước, mặc dù Sylvia đã ngay lập tức
nhận ra đặc điểm của nơi anh vừa mới bước ra.

“Nghe con kể,” anh nói, “và ai cũng sẽ nghĩ bố vừa từ nhà chứa bước

ra.”

“Nơi có thể ít gây ảnh hưởng xấu tới tim của bố.”
Cô giới thiệu bố với người đi cùng. “Đây là Mary Beaumont. Mary, đây

là bố tôi và đây là Mike Burden.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.