CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 192

“Tôi không biết,” Rick nói lần nữa. “Tôi không biết là mình có biết họ

hay không. Có thể tôi đã từng gặp họ. Tôi không thể nhớ ra. Trí nhớ của tôi
không được tốt. Vợ cũ của tôi đã hủy hoại trí nhớ của tôi.”

Quyết định không theo đuổi chuyện này nữa, Burden hỏi anh ta có biết

khu rừng Yorstone không.

“Ở đâu cơ?” Tâm trạng ủ rũ của Rick đã thay đổi. Anh ta bất ngờ có chút

cảnh giác, ý thức, rõ ràng anh ta phải cẩn thận hơn với những gì mình nói,
phải khôn ngoan.

“Rừng Yorstone. Nó nằm ở phía nam của đoạn đường từ Kingsmarkham

tới Lewes, khoảng giữa Stringfield và Pomfret Monachorum. Anh đã tới đó
bao giờ chưa?”

“Tôi không vào rừng,” Samphire nói. “Tại sao tôi phải làm thế?”
“Tôi không biết, anh Samphire. Anh nói xem.”
Wexford hỏi anh ta, “Anh có ở trong rừng Yorstone vào buổi tối ngày

Hai mươi tư tháng Sáu hay không? Anh có đậu xe trong rừng và đi bộ thẳng
tới cầu Yorstone, mang theo ba lô đựng một tảng bê tông làm hung khí hay
không?”

“Đựng gì?”
“Một tảng bê tông.”
“Tôi chưa từng tới đó. Chưa hề.”
“Khi anh ở trong rừng Yorstone và một lần nữa xuất hiện ở đường Mill,

Brimhurst, anh có mặc cái áo lông cừu xám có mũ trùm đầu kia không?”

Im lặng. Sau đó, Rick nói với giọng dữ tợn chậm rãi, “Tôi không muốn

nói chuyện với các vị. Tôi đã gặp quá đủ rắc rối với pháp luật rồi. Pháp luật
luôn gây phiền toái cho tôi: lấy mất của tôi nhà cửa, tiền bạc và cả những
đứa con.”

“Anh Samphire,” Wexford nói, “chúng tôi muốn biết anh đã ở đâu vào

tối ngày Hai mươi tư tháng Sáu, đêm mùng Mười tháng Tám và rạng sáng
ngày mùng Một tháng Chín. Điều này rất quan trọng. Có lẽ anh sẽ nghĩ về
nó và nói cho chúng tôi khi chúng tôi quay lại vào ngày mai.”

“Tôi sẽ không ở đây. Mai tôi sẽ tới tòa nhà ngân hàng cũ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.