CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 215

chúng ta không thể buộc tội được. Chúng ta đều biết rằng trước cả khi bắt
đầu, mọi sự cáo buộc đều sẽ thất bại. Không phải tự nhiên khi đưa ra được
những nhân chứng, người sẽ thề rằng bạn có mặt ở đâu đó vào một thời
điểm chính xác từ ba tháng trước, nhưng đấy là điều duy nhất thuyết phục
được quan tòa. Bất cứ điều gì khác sẽ bị ném vào lửa.”

“Bal đã tới Mermaid,” Burden nói. “Họ biết Arlen và biết cả Rick

Samphire. Họ đã từng thấy hai người đến đó cùng nhau. Nhưng dĩ nhiên họ
không thể nhớ hai người có từng tới đó cùng nhau vào ngày Hai mươi tư
tháng Sáu hay không và chẳng ai trong số họ nói không cả.”

Thậm chí bằng chứng ngoại phạm của Rick vào đêm mùng Mười tháng

Tám còn khó tin và khó phủ nhận hơn. Anh ta đã rời khỏi nhà vợ cũ ở
Myringham lúc mười một giờ mười lăm, thời điểm được xác minh bởi
Alison Rowley (cô ta giới thiệu mình như vậy) và bạn trai cô ta. Wexford
nghĩ họ là những nhân chứng đáng tin cậy, trong khi tự hỏi bản thân có phải
lý do để anh nghĩ thế một phần là vì Alison đã bỏ Rick hay không. Hannah
Goldsmith thích họ vì lối sống của họ và trong mắt cô nó đã chứng minh sự
trung thực của họ. Sau đó, những khó khăn bắt đầu xuất hiện. Rick đã bịa ra
chuyện chiếc xe của anh ta bị hỏng và cuộc gặp gỡ sau đó với một người lái
xe. Wexford và đội của anh đã gặp phải vô vàn vấn đề khi truy tìm tay lái
xe này, khi họ sắp sửa bỏ cuộc thì một người đàn ông trung niên với cái trán
hói và một cặp kính lớn bước vào đồn cảnh sát, thông báo với sĩ quan túc
trực ở đó rằng ông ta đã đi nghỉ mát hai tuần trước nên giờ mới nghe nói
rằng cảnh sát đang tìm mình.

Ông ta cho biết tên là Stephen Lawson, địa chỉ ở đường Lady, Forby, và

nghề nghiệp của ông ta là vận động tài trợ cho một tổ chức từ thiện có trụ
sở ở Kingsmarkham. “Tôi đã ra trình diện từ vài tuần trước nếu biết các vị
đang tìm mình,” ông ta nói. “Bất kỳ kiểu lẩn tránh nào đều làm tôi khó chịu.
Tôi không thể ngủ hằng đêm nếu nghĩ mình đang trốn tránh trách nhiệm.”

“Tôi rất mừng khi nghe thấy điều đó,” Wexford nói, “nhưng chính xác

ông đến đây làm gì?”

“Tôi,” Lawson nói, đứng thẳng người, “là Stephen Lawson. Tôi là người

lái xe đã dừng lại và mời một người đàn ông có xe bị hỏng đi nhờ. Vào ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.