CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 236

24

Đ

ầu tiên thì trời mưa to, tuôn thẳng xuống mặt đất như nước xối ra từ

vòi xả hết cỡ, dường như để ngăn cản Damon. Ngay cả chiếc áo mưa bằng
vải nhựa dày của anh cũng không thể chịu được quá mười phút. Ủng lội
nước sẽ có ích, hay ít nhất cũng phải là ủng cao su. Theo quan điểm cá nhân
của anh thì trong khi người da đen có vẻ chịu đựng được tốt hơn so với
người da trắng dưới ánh nắng mặt trời, càng nóng càng tốt, thì mưa lại
không hợp với họ. Mưa làm anh trông buồn tẻ và ủ rũ. Damon cảm thấy tự
đắc về vẻ ngoài của mình - nhưng, anh để ý, là Thanh tra Burden của mình
cũng vậy - và anh nghĩ chẳng có vấn đề gì miễn anh không thể hiện điều đó
ra ngoài.

Anh mới chỉ hai mươi lăm tuổi nhưng thậm chí anh có thể nhớ được thời

điểm khi một người da đen tuy đã được chấp nhận nhưng lại không bao giờ
được coi là ưa nhìn trong mắt người da trắng. Rồi đến những năm tháng mà
đàn ông và phụ nữ da đen đã đủ thu hút vì họ có những đặc điểm của người
da trắng. Thời đó giờ đã trôi qua và những người Tây Phi thuần chủng được
người da trắng rất yêu thích - trừ phi người da trắng đó là thành viên của
BNP

[14]

hay phe cánh hữu cực đoan. Damon nghĩ về điều này khi đang lảng

vảng trong hẻm Glebe và cũng nghĩ rằng Kingsmarkham không tồi đến mức
không thể ở được, đặc biệt là khi anh nhớ lại tuổi thơ của mình ở Deptford.

Suốt thời gian đó, anh để mắt đến những bậc thang sơn trắng hình zigzag

ở đằng sau tòa nhà sơn đen trên đường Glebe. Khi nhắm mắt, anh thấy màu
đen trên nền trắng. Anh thấy chúng trong giấc mơ hằng đêm, đen trên nền
trắng hoặc trắng trên nền đen. Có vẻ như một biểu tượng hay một điềm báo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.