CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 294

nếu nó nặng chưa đến bốn cân.”

“Tôi không biết nó nghĩa là gì. Quy ra pound thì là bao nhiêu?”
“Tôi sẽ cân con bé bây giờ đây. Đây, giữ lấy nó.”
“Không, không, tôi không thể! Nó không được phép đến gần hơn. Đem

nó đi đi. Ôi, lạy Chúa, Chúa ơi, đem nó đi đi.”

Mary chưa nói gì với cô. Và bà ta đã kể lại, một cách nhanh chóng, khi

những giọt nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt Sylvia và cô với tay lên đỡ
lấy con của mình. Mary nhìn họ bên nhau, rồi để họ lại với nhau. Đã có
điện, vậy bà ta sẽ có thể pha trà. Khi pha xong, bà ta đặt một cái bánh mình
tự nướng lên trên cái đĩa lớn, nhấc khay lên rồi quay trở lên lầu. Sylvia
đang vuốt ve đứa bé, hạnh phúc lan tỏa trên khuôn mặt cô, một nụ cười nửa
miệng và ánh mắt tràn đầy yêu thương.

“Có thật không,” Mary hỏi, “chuyện giữa cô và Neil ấy?”
“Cho tôi ăn ít bánh, được không? Tôi đang đói quá. Dĩ nhiên là thật rồi.

Dù gì thì, anh ta cũng là chồng tôi nhiều năm rồi. Tại sao lại phải kể với cô
ta chuyện ngu ngốc đó? Tôi sẽ không bao giờ làm thế. Nó không phải một
cô bé xinh xắn sao? Tôi sẽ không từ bỏ nó, bà biết đấy, và điều đó sẽ giết
chết tôi mất.”

“Cô định gọi nó là gì?”
“Mary. Gì nữa không?”

***

Tin Mary được sinh ra đến tai Wexford khi Donaldson lái xe đưa anh về

Brimhurst. Giọng hưng phấn của vợ anh ngày càng nồng nhiệt đến nỗi anh
khó mà ngắt lời cô được, anh tắt điện thoại với một ấn tượng lộn xộn về
việc chia tay của Neil và Naomi, sự ra đời đầy hứng khởi của đứa cháu gái
nặng chín pound rưỡi cùng “hành động kinh khủng và vô đạo đức” không
giải thích nổi của Sylvia.

“Tôi không bao giờ muốn thấy hay nghe thêm về bất kỳ một đứa trẻ nào

cho đến khi chết nữa,” anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.