CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 30

Wexford hiếm khi không biết phải nói gì nhưng lúc này thì anh chịu.

Anh đứng dậy. Burden cũng đứng dậy. Brand thì đang đi loanh quanh trong
phòng, kéo theo con chó chạy bánh xe đằng sau. Thay vì nói “Mẹ” thì thằng
bé lại nói “Di” và rồi “Di, Di, Di.”

Có lẽ đây không phải là lần đầu tiên nhưng Wexford vẫn mong chờ vẻ

thỏa mãn trên khuôn mặt của Diana Marshalson. Không cười, bà ta nghe
thằng bé lặp đi lặp lại tên tắt của mình, nhìn nó thoáng chốc rồi quay đi.

“Tôi đã phải chăm sóc thằng bé hết mình từ khi nó ra đời,” bà ta nói.

“Thật sự là không công bằng, phải không? Amber đã ghét tôi từ cái nhìn
đầu tiên. Con bé ghét tất cả những ai kết hôn với cha nó. Ồ, ý tôi không
phải là tôi với con bé có mối thù truyền kiếp, con bé cũng đã dần chấp nhận
tôi, dù ít dù nhiều, nhưng chung quy vẫn không ưa tôi. Rồi đến khi thằng bé
ra đời, tôi là người duy nhất chăm sóc nó khi con bé ở trường. Được một
thời gian thì tôi nghỉ việc. Tôi đã từng là cộng sự với George nhưng tôi phải
nghỉ. Con bé chưa bao giờ hỏi thăm tôi, nó nghĩ đó là việc đương nhiên.
Bởi vì tôi không có con riêng, nên tôi hẳn phải muốn chăm sóc con của nó.
Khi con bé ra ngoài vào buổi tối và đến nửa đêm tôi là người phải dậy đến
chăm thằng bé khi nó khóc. Ấy thế mà, điều này chẳng ích gì cả, đúng chứ?
Hoàn toàn vô dụng. Các vị còn muốn biết thêm điều gì nữa không?”

Sau khi liếc qua Wexford, Burden nói, “Giờ thì chưa, cảm ơn bà, bà

Marshalson. Dẫu vậy, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau.”

Lặng lẽ, họ rời khỏi cái nơi chật chội, ấm áp để bước ra nơi nóng bức

khủng khiếp, trời tháng Tám nhanh chóng nóng đến mức kỷ lục. Có đôi khi,
trước khi trời trở nên ngột ngạt, Wexford cảm thấy cái nóng này lại có chút
thoải mái. Anh ngẩng mặt lên trời khi Burden phát hỏa.

“Lạy Chúa, tôi sẽ có những đêm thức trắng vì đứa trẻ đó mất. Tội nghiệp

thằng bé! Ông của nó không dám nhìn thẳng vào nó vì nó làm ông ta nhớ
đến đứa con gái xấu số. Bà nội kế thì không ngừng xem nó là cục nợ. Mẹ
nó đã chết và bởi vì thế nên sẽ không có bất kỳ trợ giúp nào để nuôi nó.
Nhà họ không nghèo, họ có thể thuê một vú em tử tế, người có thể yêu
thương thằng bé. Điều này làm tôi lộn hết cả mề.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.