CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 90

Sau khi họ rời đi, anh đặt lưng xuống ghế bành bên cạnh những cửa sổ

phòng khách mở toang. Một làn gió nhỏ ùa đến, lần đầu tiên trong nhiều
tuần qua. “Có lẽ thời tiết đang thay đổi,” anh nói. Cốc bia lạnh trên tay làm
anh hồi tưởng, một cách kỳ cục, về niềm vui được nắm chặt một cái máy
tản nhiệt trong một ngày tuyết rơi tháng Một. “Nếu mình là Sylvia, cô gái
đó sẽ làm mình điên mất.”

“Cô ta sẽ bù lu bù loa lên việc giờ cô ta đang ốm nghén hộ và chính anh

đã gợi ý điều đó cho cô ta,” Dora nói.

“Neil đâu rồi?”
“Cố gắng hết sức để không xen vào chuyện này nếu cậu ta có chút nhận

thức nào.”

Sau đó anh nằm trên giường bên cạnh Dora, đắp một phần chăn, nghĩ về

cô gái đã chết và một cô gái khác có thể cũng đã chết cùng số tiền mà vì nó,
họ đã phải trả một cái giá quá đắt.

***

Sáng sớm là thời khắc tuyệt vời khi thời tiết rất dễ chịu và sức nóng đã

tan đi từ nhiều giờ trước. Hannah từng được dạy ở trường là tại sao sương
đọng trên cỏ vào những buổi sáng thế này nhưng cô đã quên mất những gì
mình học được. Trong một đợt hạn hán kéo dài như vậy, cô thấy lạ là ở đây
lại có nhiều nước tưới cho đám cỏ vệ đường đến thế, những giọt lấp lánh
kết thành chuỗi ngọc trai dọc theo thanh rầm ở cổng nhà Brooks.

Xe của Brooks đậu sát lề đường và có một màn sương mờ trên kính chắn

gió. Vẫn chưa đến bảy giờ sáng.

Cô đi một mình, với ý định cứng rắn - một ý định rất không thích hợp

cho một trung sĩ thám tử đầy tham vọng - rằng cô không thể lôi Bal dậy vào
giờ này khi anh đã mua cho cô hai ly Camparis và soda vào buổi tối hôm
trước, nhịn uống rượu để tỉnh táo đưa cô về nhà rồi chia tay cô bằng một nụ
hôn nhẹ nhàng lên má. Cô có thể gọi cho Brooks nhưng sau khi đã gọi vài
lần vào nhiều ngày trước đó, cô chắc rằng một cái máy trả lời tự động sẽ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.