CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 131

quý, mà ngươi thì thạo đường lặn lội, ngươi có thể dẫn ta đi được chăng?

Bác Cốc đứng ngẩn người, không hiểu ra sao cả. Ngan nói tiếp:

- Ta cũng biết bơi tàm tạm, nhưng bơi không nhanh. Ta cũng biết lặn

tàm tạm, nhưng lặn không sâu. Thực tình ta muốn nhờ ngươi dắt ta vùng
vẫy trên hồ, sau đó ta sẽ thưởng ngươi mấy cái bát đĩa cổ từ đời vua Nghiêu
vua Thuấn này.

Vừa nói Ngan vừa rút trong nách ra ba đôi bát đĩa Ngan ăn trộm của

Chim Gáy hôm trước. Bác Cốc hỏi:

- Vậy thì ông muốn đi thăm hoàng tử thứ sáu con vua Thuỷ Tề, hay

ông muốn tập bơi?

Ngan ngắc ngứ không trả lời được. Bấy giờ bác Cốc mới thấy Ngan

vừa hèn vừa láo, vừa ăn tham vừa nói quanh co, hẳn là một tay đại bợm,
bác bèn tính kế cho hắn một vố. Bác nói:

- Vợ chồng tôi biết cung vua Thuỷ Tề, chúng tôi sẽ dẫn ông đến chơi.

Ngan nghĩ bụng:

- Chết rồi, nó dắt mình đi đâu bây giờ?… Nhưng mà không sợ, thằng

cha này ngốc lắm. Mình chỉ cốt học cái ngón lặn của nó, để trước nhất mò
cá ăn cho sướng, sau nữa thành tài về đoàn tụ với Nàng…

Ngan quay sang phía Cốc, làm ra vẻ tươi cười nói:

- Có thế chứ! Tốt quá! Hoàng tử thứ sáu chắc đang mong ta mòn con

mắt! Cốc bảo Ngan đứng đợi để Cốc về gọi vợ ra dẫn đường. Ngan đi đi lại
lại trên bờ hồ, nghĩ bụng lát nữa mình không lặn được thì còn gì là danh
tiếng “tướng công”. Nhìn trước nhìn sau không thấy ai, Ngan đớp vội đớp
vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.