CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 221

Herbert đã đánh chết một thuyền trưởng người Latvia. Toà án đã xử anh

trắng án - anh đã hành

động ở thế tự vệ chính đáng, như vẫn thường xẩy ra trong nghề của anh.

Nhưng mặc dù được trắng án, gã Latvia kia vẫn là một người Latvia chết và
đè nặng lên tâm trí anh như cả một tấn gạch, tuy rằng tay thuyền trưởng,
theo người ta nói, là một gã nhỏ bé gày gò, lại có bệnh dạ dày nữa.

Herbert không trở lại làm việc nữa. Anh đã báo trước cho chủ.

Satarbusch, sếp của anh, đã đến thăm anh mấy lần. Ông ngồi cạnh chỗ anh
nằm hoặc ngồi với Mamăng Truczinski ở bàn bếp. Ông rút trong cặp ra một
chai Gin Stobbe cho Herbert và cho Mamăng Truczinski nửa pao cà-phê
xanh từ cảng miễn thuế. Bao giờ ông cũng cố thuyết phục Herbert trở lại
làm việc hoặc cố thuyết phục Mamăng Truczinski thuyết phục con trai bà.
Nhưng Herbert rất kiên quyết - anh không muốn làm bồi bàn nữa, nhất là
làm bồi bàn ở Neufahrwasser đối diện với Nhà thờ cho thủy thủ. Thực tế,
anh hoàn toàn không muốn làm bồi bàn, vì làm bồi bàn có nghĩa là bị xỉa
dao vào người và bị xỉa dao vào người có nghĩa là một ngày kia, buộc phải
đánh chết một gã thuyền trưởng người Latvia để chỉ vì anh muốn giữ
khoảng cách với gã để ngăn một con dao Latvia khỏi cộng thêm một cái sẹo
Latvia vào những sẹo Phần Lan, Thụy Điển, Ba Lan, Danzig và Đức nhằng
nhịt ngang dọc trên lưng Herbert Truczinski.

"Tôi thà đi làm thuế quan còn hơn là tiếp tục làm bồi bàn ở

Neufahrwasser". Herbert nói. Nhưng anh cũng không đi làm thuế quan.

Chú thích:

[1] Tiếng Ý (ItaIia): bà, phu nhân.

[2] Chổ này bản tiếng Pháp của Jean Amster dịch ngược hẳn lại:..."như

một thiên tài không được phép thế". Chúng tôi cho rằng dịch như bản liếng
Anh đúng với khẩu khí của Bebra hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.