CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 297

Nhưng vào những ngày mà một cảm giác phạm tội không sao xua đi

được khiến tôi nằm bẹp đầu trên chiếc gối của cái giường bệnh viện, tôi
thường hay, như mọi người khác, chiếu cố đến sự dốt nát của mình - cái sự
dốt nát đã trở thành mốt vào thời kỳ ấy và ngay cả bây giờ, một số công dân
của chúng ta vẫn trưng trổ như một kiểu mũ ngồ ngộ.

Oskar, thằng dốt xảo trá, nạn nhân của sự man rợ Ba Lan, được đưa đến

Bệnh viện thành phố vì sốt do động kinh. Matzerath được thông báo. Đêm
qua, ông đã trình việc tôi biến mất, mặc dù quyền sở hữu của ông đối với
tôi chưa bao giờ được chứng minh.

Còn về ba mươi người đứng giơ tay lên và chắp sau gáy, trong đó có Jan,

thì sau khi được quay phim thời sự, họ bị giải đi, đầu tiên đến ngôi trường
Victoria đã sơ tán, sau đến Trại giam Schiesstange. Cuối cùng, họ được giao
cho lớp cát xốp thấm nước đằng sau bức tường của cái nghĩa trang cũ hoang
phế ở Saspe.

Làm sao Oskar biết được những thông tin này? Do Leo Schugger kể. Bởi

vì dĩ nhiên, chẳng có thông báo chính thức nào cho chúng tôi biết là ba
mươi người ấy bị bắn dưới chân bức tường nào và vùi dưới bãi cát nào.

Hedwig Bronski thoạt đầu nhận được một giấy báo phải dọn khỏi căn hộ

ở Ringstrasse để nhường chỗ cho gia đình một sĩ quan không quân cao
cấp.Trong khi đóng gói đồ đạc với sự giúp đỡ của Stephan và chuẩn bị về
Ramkau - nơi bác sở hữu một ngôi nhà cùng mấy mẫu rừng và đất canh tác-
bác nhận được tờ thông báo chính thức biến bác thành quả phụ. Bác nhìn
vào nó bằng đôi mắt vốn chỉ phản chiếu chứ chưa thấm sâu những khổ đau
trên đời và phải rất từ từ, với sự giúp đỡ của đứa con trai Stephan, bác mới
thấm được ý nghía của nó.

Đây là nội dung tờ thông báo:

Toà án quân sự, nhóm Eberhardt st. 1 41/39

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.