CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 308

không mất tiền, tôi đã định xé quân bảy pích ấy đi. Nhưng rồi Oskar đã
không xé. Nó đem cho bà ngoại. Bà hồ như phát hoảng lên đằng sau mớ củ
cải khi trông thấy nó. Có lẽ bà thoáng nghĩ rằng sự hiện diện của Oskar có
thể là điềm chẳng lành. Nhưng rồi bà ra hiệu cho thằng bé lên ba khuất nửa
người sau mấy sọt cá, tiến lại. Oskar cứ nhẩn nha tí đã; đầu tiên, nó ngắm
nghía một con cá thu sông dài đến gần một mét nằm trên đám mạt cưa ướt,
rồi lại xem mấy con cua bò nghều ngoào trong một cái rổ; cuối cùng, bắt
chước kiểu cua bò, sáp lại quầy của bà nó, xoay cái lưng áo lính thủy đi
trước và chỉ quay lại phô bộ khuy mỏ neo vàng với bà, khi nó xô vào một
trong những cái niễng kê dưới phản hàng của bà, làm cho táo lăn lông lốc.

Schwerdtfeger tới với những viên gạch hơ nóng bọc trong giấy báo, đẩy

chúng vào dưới váy bà tôi, dùng cào thu hồi những viên đã nguội như ông
vẫn làm từ xưa đến nay, theo trí nhớ của tôi; ông vạch một dấu lên tấm bảng
đeo ở cổ và đi tiếp sang quầy sau trong khi bà ngoại chìa cho tôi một quả
táo bóng lộn.

Oskar có gì để biếu bà khi bà cho nó một quả táo? Nó tặng bà, trước hết,

quân bài xì-cạt và sau đó là cái vỏ đạn mà nó cũng không bỏ lại ở nghĩa
trang Saspe. Trong một lúc, bà Anna Koljaiczek trân trân nhìn hai vật quá
khác biệt ấy không hiểu gì. Thế rồi Oskar bèn ghé miệng vào cái tai già
toàn sụn dưới chiếc khăn trùm đầu và, chẳng giữ gìn gì nữa, bụng nghĩ tới
cái tai nhỏ hồng hồng nây nây thịt của Jan, tôi tiết lộ: " Ông ấy nằm ở
Saspe", Oskar thì thào và chạy đi, xô đổ một rổ bắp cải.

Chú thích:

[1] Xem chú thích trang 380)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.