CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 392

bản nhạc được ưa chuộng nhất trong những năm chiến tranh; ông chơi bài
Erika và Mamatchi, cho tôi một con ngựa, làm cho Những ngôi sao quê
hương lấp lánh và vang lên từ những cổ chai, rồi khi thấy công chúng
không hưởng ứng nồng nhiệt lắm, bèn quay trở lại bài “tủ” của mình:
Jimmy-Mãnh-Hổ lồng lộn, gầm gào giữa đám chai. Khúc nhạc này không
những chinh phục đám quân nhân mà còn thoả mãn lỗ tai sành điệu của
Oskar nữa. Và khi, sau vài ngón ảo thuật nhố nhăng nhưng thành công,
Bebra giới thiệu Roswitha Raguna, nữ nghệ sĩ mộng du vĩ đại và
Oskarnello Raguna, nghệ sĩ đánh trống diệt thuỷ tinh, thì cử toạ đã được
hâm nóng đủ độ; thành công của Roswitha và Oskarnello là điều chắc chắn.
Tôi mở đầu cuộc trình diễn của chúng tôi bằng một hồi trống nhẹ nhè, rồi
đưa lên cao trào bằng những hồi dồn dập crescendo và sau và sau mỗi (lại
điểm một tiếng “bùm” lớn, dõng dạc, đúng lúc, làm dậy lên những tràng vỗ
tay hoan hô. Raguna mời một người lính, hoặc một vài sĩ quan, bước lên
phía trước, yêu cầu một trung sĩ lớn tuổi da nhám, hay một chuẩn uý trẻ rụt
rè song lại ra vẻ ngổ ngáo, đến ngồi cạnh nàng. Đoạn, nàng bắt đầu nhìn
vào tâm can họ - phải, Raguna nhìn thấu được tim người – và đọc ra vanh
vách những dữ kiện chính xác trong lý lịch quân nhân của họ, cũng như
những chi tiết mùi mẫn trong đời tư của họ. Những tọc mạch ấy của nàng,
tuy nhiên lại rất tế nhị và hóm hỉnh. Để kết thúc nàng thưởng cho một trong
những nạn nhân của mình một chai bia và đề nghị anh ta giơ cao lên cho cử
toạ trông thấy. Đoạn, nàng ra hiệu cho tôi, Oskarnello: tôi bèn thúc trống
crescendo và cất cái giọng vốn dành cho những kỳ công đòi hỏi uy lực hơn
nhiều: đối với nó, làm nổ đùng cái chai bia nọ chỉ là trò trẻ. Bộ mặt ngơ
ngác, lấm tấm những giọt bia bắn vào của một trung sĩ dày dạn hay của một
chuẩn uý non choẹt – tôi không nhớ đích xác là ai – đánh dấu chấm hết cho
màn trình diễn của chúng tôi. Tiếp đến là những tràng vỗ tay như sấm kéo
dài, hoà lẫn với tiếng ầm ầm của một cuộc không kích vào thủ đô.

Cuộc biểu diễn của chúng tôi không thuộc đẳng cấp quốc tế, nhưng nó

mua vui cho các quân nhân, làm cho họ quên đi mặt trận và kỳ nghỉ phép đã
hết và nó làm cho họ cười hoài không dứt; bởi vì khi những trái bom rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.