CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 402

LANKES: Cá nhân tôi cho đó là chuyện tào lao...

CẢ ĐOÀN CỦA BEBRA: Thật xấu hổ!

LANKES: Nhưng lính của tôi ở đây phần lớn là dân quê. Và ở nông thôn,

khi xây nhà ở hoặc kho lúa hoặc nhà thờ làng, người ta có tục lệ là bỏ một
cái gì còn sống vào móng... và...

HERZOG: Thôi đủ rồi, Lankes. Nghỉ. Như ngài vừa nghe đó, trên Phòng

tuyến Đại Tây Dương này, chúng tôi đâm mê tín dị đoan mất rồi. Cũng
giống như trong giới sân khấu cảc vị, người ta kiêng huýt gió trước đêm
công diễn, hoặc phải nhổ nước miếng qua vai trước khi mở màn...

CẢ ĐOÀN CỦA BEBRA: Phì-phì-phì! (Nhổ qua vai nhau).

HERZOG: Nhưng thôi không nói đùa, cũng phải để quân ta vui vẻ một

chút chứ. Gần đây, họ bắt đầu trang trí các cửa hầm phòng thủ bằng những
hoa văn bê-tông ngẫu hứng hoặc những môzaic-vỏ-sò-vỏ- ốc, và cấp trên đã
bỏ qua. Lính ta thích có việc để bận bịu mà. Những cái dùi xoắn bằng bê-
tông làm sĩ quan chỉ huy của chúng tôi khó chịu nhưng tôi nói với ông.
Thưa ngài, dùi xoắn xiên vào bê-tông còn hơn là vào đầu. Người Đức
chúng ta không giỏi ngồi nhàn tản. Đó là một thực tế.

BEBRA: Và cả chúng tôi nữa, chúng tôi cũng góp phần giải trí cho quân

ta trên Phòng tuyến Đại Tây Dương.

CẢ ĐOÀN CỦA BEBRA: Đoàn văn công tiền tuyến của Bebra hát phục

vụ các bạn, diễn phục vụ các bạn, nâng cao tinh thần các bạn vì thắng lợi
cuối cùng!

HERZOG: Vâng, quan điểm của các vị là đúng. Nhưng chỉ văn công thì

không đủ. Phần lớn thời gian, chúng tôi chỉ biết trông cậy vào bản thân và
chúng tôi phải xoay sở hết sức mình. Tôi nói có đúng không, Lankes?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.