CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 400

LANKES (chào): Dora 7, một trung sĩ và bốn binh nhì. Tình hình không

có gì đặc biệt.

HERZOG: Cảm ơn. Nghỉ, trung sĩ Lankes. Ngài có nghe thấy không, đại

uý Bebra? Không có gì đặc biệt. Cứ thế đã hàng năm rồi.

BEBRA: Vẫn có thuỷ triều lên lên xuống xuống đấy thôi. Sự đóng góp

của thiên nhiên mà.

HERZOG: Đó chính là cái làm người của chúng ta bận rộn. Chính vì thế

mà chúng ta đi xây dựng hết công sự này đến công sự khác đến nỗi cái nọ
nằm trong phạm vi hoả lực của cái kia. Chẳng bao lâu nữa, chúng ta sẽ phải
phá đi một số để có chỗ xây bê-tông mới.

BEBRA (gõ gõ lên bê-tông, các thành viên trong đoàn làm theo): Và ông

tin tưởng ở bê-tông?

HERZOG: Tin tưởng không phải là từ chinh xác. Chúng ta không còn tin

tưởng nhiều vào bất cứ điều gì nữa. Anh thấy thế nào, Lankes?

LANKES: Đúng, thưa ngài. Không còn niềm tin nữa.

BEBRA: Nhưng họ vẫn trộn, vẫn đổ.

HERZOG: Nói riêng với nhau, thưa đại uý, chúng ta đang thu được

những kinh nghiệm quý báu. Trước khi đến đây, tôi chưa bao giờ xây dựng
cái gì. Khi chiến tranh bắt đầu, tôi còn đang đi học. Giờ đây, tôi đã học
được một đôi điều về xi-măng và tôi hy vọng có thể đem áp dụng sau chiến
tranh, cả nước Đức rồi đây sẽ phải xây dựng lại. Hãy nhìn kỹ chỗ bê-tông
này (Bebra và đoàn của ông dí mũi vào đó). Các vị thấy gì nào? Vỏ sò, vỏ
ốc, vỏ hà. Chúng ta có tất cả những gì chúng ta cần ngay trước cửa nhà. Chỉ
cần nhặt lấy và nhào trộn. Đá, vỏ sò, vỏ hến, vỏ hà, cát, xi-măng... Tôi có
thể kể thêm gì nữa, thưa đại uý, ngài là một nghệ sĩ, ngài thừa biết thế nào
đấy. Lankes, hãy nói cho đại uý hay chúng ta trộn những gì vào xi-măng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.