CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 96

Nhưng tai Cô Spollenhauer đâu có phân biệt được những tinh tế ấy. Đối

với Cô, mọi điệu trống đều tởm lợm như nhau. Một lần nữa Cô xoè mười
móng tay cắt ngắn và một lần nữa chúng định túm lấy cái trống của tôi.

Nhưng trước cả khi Cô chạm tay vào nó, tôi đã phóng tiếng thét diệt thủy

tinh, phá tan những ô kính trên cùng của ba cái cửa sổ to quá khổ của lớp
học. Tiếng thét thứ hai xóa sổ hàng ô kính ở giữa. Không còn bị chắn lối,
không khí êm dịu của mùa xuân tràn vào lớp. Với tiếng thét thứ ba, tôi tiêu
diệt nốt những ô kính dưới cùng, song tôi phải thừa nhận rằng cú đó là thừa,
đơn thuần do rửng mỡ, có thể nói vậy, vì mụ Spollenhauer đã thu móng
vuốt về ngay từ lúc những ô kính trên cùng và ở giữa hy sinh. Thay vì công
phá những ô kính cuối cùng còn lại, đơn thuần vì thói chơi hiểm, đáng ngờ
về phương diện nghệ thuật, lẽ ra Oskar nên hành động khôn ngoan hơn, để
mắt đến mụ Sollenhauer đang rút lui vô trật tự.

Có trời biết mụ kiếm đâu ra cái roi ấy. Dù sao chăng nữa, nó đột nhiên

xuất hiện nơi tay mụ, rung lên trong không khí lớp học lúc này đã trộn lẫn
với không khí mùa xuân. Mụ khoa roi vun vút trong không khí hỗn hợp ấy,
ướm thử độ mềm dẻo của nó, kích cho nó thèm khát được làm trầy da toác
thịt, thèm khát tiếng gió rít veo veo, thèm khát tiếng rèm loạt xoạt mà một
cây roi vung lên có thể gợi nên. Và đây, nó quật xuống bàn tôi mạnh đến
nỗi một tia tim tím phọt lên từ lọ mực của tôi. Rồi khi tôi không chịu chìa
tay ra hứng đòn, mụ bèn quật vào cái trống. Mụ đánh cái trống thân yêu của
tôi! Mụ, cái mụ Spollenhauer ấy dám đánh bảo vật của tôi! Vì cớ gì mà mụ
đánh? Ừ, cứ cho là mụ ngứa tay muốn đánh một cái gì, nhưng sao lại nhằm
cái trống của tôi? Thế còn cái bọn nhà quê đằng sau tôi thì sao? Có nhất
thiết phải là cái trống của tôi không? Thử hỏi mụ - một kẻ không biết gì,
hoàn toàn không biết tí gì về nghệ thuật chơi trống - mụ có quyền gì mà tấn
công và đánh đập cái trống của tôi? Cái ánh long lanh trong mắt mụ là gì
vậy? Một con thú sẵn sàng tấn công? Nó xổng ra từ vườn thú nào, nó đang
thèm khát gì, nó tìm kiếm con mồi nào? Cũng một con thú loại ấy chiếm
lĩnh Oskar; không biết từ đáy vực nào, nó dâng lên, xuyên qua đế giày, qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.