CÁI VẠC VÀNG CÓ ĐÒN KHIÊNG BẰNG KIM KHÍ - Trang 32

04

GIẤC MƠ

M

ẹ tôi nói gia đình đang bị sa sút, mẹ cần phải đi làm thêm.

Đi làm thêm?
Mẹ đi làm thế này: Bay dến một thị trấn nhỏ. Tìm người quen mà tôi nhớ

hình như đã gặp dâu đó trong giấc mơ của mình. Quen lắm. Thường làm
nghề ăn hoả hồng thúê mướn. Cả nhà mấy chị em đều đi theo mẹ đến chỗ
làm thêm.

Đó là một khoảnh ruộng to bằng cái nong trên bầu trời.
Chân mẹ màu hồng đào. Bùn ngấm dần từ gót chân đến cổ chân. Tay mẹ

như búp sen trắng quấn trong cái bao tay màu lá sen xanh ngắt mùa hè, thò
xuống bùn, vọc bùn như lũ trẻ nghịch ngợm. Mẹ nếm đất bùn như người
đầu bếp nếm thức ăn, nhoẻn cười với chúng tôi:

- Bùn ngon quá. Mạ sẽ được lứa xanh.
Chúng tôi ngồi chầu hâu trên bờ ruộng, chờ mẹ bảo phải làm gì. Nhưng

mẹ chẳng bảo chúng tôi làm gì. Mẹ thò cái bàn cào có cái cán dài như cái
cuốc, cào những nhát phẳng lừ trên mặt bùn non. Bàn cào đi đến đâu, bùn
sục lên đến đó. Nước bùn kêu lục xục như niềm hoan hỉ được chăm bẵm.
Em trai nhỏ xíu như quả khế chưa mở mắt trên cành cây xanh vút là mẹ, nó
ngồi đo bờ ruộng bằng cái gang tay nhỏ xíu. Nó bảo bờ ruộng này bằng
đúng cái bờ cặp đi học lớp một của em.

Chị gái môi đỏ như quả cà chua chín sót, bé xíu hồn nhiên giữa ruộng cà

chua người ta mới thu hoạch xong.

Chị gái gọi mẹ:
- Mẹ ơi, cho con xuống với.
Mẹ tồi bảo, để mẹ sục xong cả mặt ruộng đã kẻo có mảnh chai hay cái

cọng dây thép nào đâm nát chân chúng tôi. Mẹ bảo khắp đất nước này ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.