CÁI VẠC VÀNG CÓ ĐÒN KHIÊNG BẰNG KIM KHÍ - Trang 5

- Tề?
Một ông chân thành:
- Ngoài này cái gì cũng có người chào mời. May quá sáng nay tôi phải

"đi" bằng hết mới lên xe. Ở thành phô' đái cũng phải trả tiền.

Thằng mặt nhọn chán nản:
- Đây là "tè" kiểu "tàu nhanh". Đỉ một cuốc "tàu nhanh" giá rẻ bất ngờ.

Mây khi ra phố hưởng hương phố. Trẻ bẵng nhé. Cống rãnh còn nghiêm.
Thơm tho. Mặc mâ'y bà khám chữa, còn chán mới ra.

Mấy ông phá lên cười:
- Đã gọi là công rãnh mà còn thơm tho nữa.
Ống mặc bộ lính sờn nát lầu bầu:
- Tiền đ. đâu mà đi nhanh với chậm. Nó gọi lấy tiền đưa bác sĩ mà không

có thì về vỡ mặt...

Thằng mặt nhọn nói đểu:
- Cống nhà ông thối mẹ nó rồi. Mất tiền vào cái công thối ấy làm chó gì.

Ngu không biết đường sướng. Thảo nào mà cái đám dân đen này mãi chẳng
ngóc được đầu với thiên hạ.

Thằng mặt nhọn còn cáu tiết với đám "dân đen-công thô'ỉ" một lúc rồi

lởn vởn đâu không biết.

Hoan ngồi chờ dến số khám của mình. Chị cho vào phong bì tờ năm

chục ngàn màu xanh. Kẹp phong bì vào cuôn sổ khám bệnh. Người ta nhận
tiền cho còn là may. Trên tường, ngay cửa phòng khám có treo tâ'm biển:
"Nghiêm cấm các bác sĩ nhận tiền của bệnh nhân. Bệnh nhân không được
đưa tiền cho bác sĩ". Nhưng mà sự đời không trôi theo những dòng nghiêm
lệnh đó. Sự đời xanh tươi và có những lối đi riêng. Ai may mắn sẽ được đi
trên con dường thiên lý...

Con đường thiên lý của Hoan bây giờ là tấm thảm in con số năm mươi

ngàn, mang màu xanh hy vọng.

Cái đêm ấy.
Cặp đùi của chị mở rộng đến căng cứng. Trái tim nghẹt thở muốn vỡ

bung ra vì cơn đau. Cái đầu của đứa bé chui ra gần nửa lại thụt vào. Bà đỡ
của xóm thét lạc giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.